Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 93: Được tiểu phản diện cứu (8)

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:17:18
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhìn Nguyễn Lâm thị, mụ : “Thím Nguyễn, đang dạy dỗ thằng con nhà , thím lo chuyện bao đồng quá đấy?”

 

“Ha hả, nếu thím thực sự lo lắng cho nó thì cả ngày lẫn đêm về mà thím ho he một tiếng? Thím kế đúng là tròn vai quá nhỉ. Xem lúc nào rảnh rỗi cũng kể cho cả làng thím kế thế nào!”

 

Hồi Lưu Mai mới cưới Hứa Kiến Lâm, ai cũng mụ dùng thủ đoạn đắn. Hai năm đầu, mụ là đề tài đàm tiếu nhiều nhất trong đội, mấy năm nay mới đỡ hơn chút.

 

Lưu Mai dù mặt dày đến mấy cũng thích chỉ trỏ là kế khắc nghiệt, liền im bặt.

 

Một lúc lâu , mụ mới hậm hực hừ lạnh: “Thím Nguyễn quản nhiều quá đấy? dạy con chứ dạy con thím , thím xen gì?”

 

“Thế thì cho thím , chuyện của Tiểu Tư quản chắc !” Nguyễn Lâm thị đáp trả đầy khí phách: “Thím kế hồn thì đừng quản nó nữa, từ nay về việc của nó nhà họ Nguyễn chúng lo.”

 

“Dựa cái gì?!”

 

“Dựa việc nó là ân nhân cứu mạng của nhà họ Nguyễn chúng !”

 

Ánh Trăng Dẫn Lối

“Ân nhân cứu mạng?” Giọng Lưu Mai vút cao, sang Nguyễn Kiều Kiều, dám tin trừng lớn mắt. Chẳng lẽ là nó cứu con bé Kiều Kiều ?

 

Hứa Tư ngước mắt lên, đôi mắt xanh lục lóe lên tia lạnh lẽo thấu xương. Khi ánh mắt chạm Lưu Mai, tim mụ thót , gần như lập tức lảng tránh ánh , hô lên một câu “tùy các đầu bỏ chạy.

 

“Con mụ Lưu Mai thế?” Ngô Nhạc từ trong bếp bưng thêm cơm , chỉ kịp thấy bóng lưng Lưu Mai chạy biến, ngạc nhiên hỏi.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-93-duoc-tieu-phan-dien-cuu-8.html.]

“Ai mà , suốt ngày dở cám hấp!” Nguyễn Lâm thị vẻ mặt khinh thường, , thấy Hứa Tư, ánh mắt liền dịu , hiền từ : “Tiểu Tư, mụ kế đó mà bắt nạt cháu, cháu cứ sang nhà bà, bà bảo vệ cháu!”

 

, ngày nào Tư cũng sang nhà em ăn cơm .” Nguyễn Kiều Kiều quyết tâm kéo Hứa Tư khỏi con đường phản diện, tít mắt đồng ý .

 

“Cháu đấy! Mau ăn nhiều .” Nguyễn Lâm thị cưng chiều xoa đầu nàng, ánh mắt tràn đầy yêu thương.

 

Nguyễn Kiều Kiều cúi đầu và cơm, ở góc độ khác thấy, nháy mắt với Hứa Tư. Hứa Tư nàng, khóe miệng khẽ cong lên.

 

Không khí bàn ăn nhà họ Nguyễn ấm cúng lạ thường.

 

Ăn trưa xong, vì mệt mỏi và hoảng sợ suốt một ngày một đêm, ăn no nên Nguyễn Kiều Kiều nhanh chóng buồn ngủ rũ rượi. Nguyễn Lâm thị ôm nàng lòng dỗ dành, thấy nàng ngủ say liền đặt lên giường. Quay thấy Hứa Tư vẫn theo, bà hạ giọng hỏi: “Tiểu Tư, cháu ngủ một giấc ở đây ?”

 

Câu trả lời của Hứa Tư là tự động leo lên giường Nguyễn Kiều Kiều đang . Vì phòng của Nguyễn Lâm thị sửa xong nên Nguyễn Kiều Kiều đang ngủ tạm ở phòng của Nguyễn Kiệt. Phòng hai giường, một của Nguyễn Hạo, một của Nguyễn Kiệt.

 

Nguyễn Hạo và Nguyễn Kiều Kiều ngủ chung một giường, bà định cho Hứa Tư ngủ giường Nguyễn Kiệt, ai ngờ chui tọt cạnh Nguyễn Kiều Kiều.

 

Bà sững một chút.

 

bà cũng thôi, chúng nó vẫn còn bé mà, hơn nữa ở nông thôn cũng chẳng câu nệ mấy chuyện đó. Bà lắc đầu, gì thêm.

 

Hứa Tư cũng mệt, cạnh Nguyễn Kiều Kiều, ngửi mùi hương ngọt ngào nàng, đầy một phút cũng nhắm mắt ngủ .

 

 

Loading...