Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 95: Được tiểu phản diện cứu (10)

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:17:20
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mụ đóng tiền, bệnh viện sẽ cấp thuốc.

 

Mụ Nguyễn Kiến Đảng vẫn đang hôn mê, cửa phòng bệnh, lòng như lửa đốt. Dày vò mãi đến hơn 8 giờ sáng thì Nguyễn Lâm thị và Nguyễn Kiến Quốc đưa Nguyễn Kiều Kiều tới.

 

Hôm qua mới hồn, ai đề cập đến chuyện viện thăm Nguyễn Kiến Đảng, hôm nay Nguyễn Kiều Kiều tự nhắc tới.

 

Nguyễn Lâm thị giờ hận Liễu Chiêu Đệ thấu xương, giận lây sang cả con trai thứ, c.h.ế.t nên chẳng thăm. Tiểu Kiều Kiều thì bà đành chiều theo.

 

Vừa đến bệnh viện thấy Liễu Chiêu Đệ lù lù ở cửa phòng bệnh, nụ mặt bà tắt ngấm.

 

“Mẹ, cả.” Liễu Chiêu Đệ thấy họ cũng chột sợ hãi, chần chừ bước tới, sang Nguyễn Kiều Kiều: “Kiều Kiều về đấy , chứ?”

 

“Đương nhiên là ! Hay là cô mong con bé chuyện gì?” Nguyễn Lâm thị thấy mụ là ngứa mắt, mụ gì, dù là lời quan tâm, bà cũng thấy như ẩn ý xa, lập tức mỉa mai .

 

“Không , , , con ý đó.” Liễu Chiêu Đệ sợ bà một phép, vội vàng xua tay phân bua.

 

Nguyễn Kiều Kiều gọi một tiếng “thím” theo Nguyễn Thỉ phòng bệnh. Khi Nguyễn Thỉ qua , đừng là chào hỏi, đến bước chân cũng chẳng dừng lấy một nhịp.

 

Liễu Chiêu Đệ đứa con trai coi như khí, trong miệng đắng ngắt như ăn hoàng liên.

 

Mụ há miệng khô khốc định gì đó, nhưng cuối cùng chẳng thốt nên lời, chỉ trơ mắt họ lướt qua trong.

 

Nguyễn Kiến Đảng hạ sốt, vẫn còn mệt mỏi. Cũng may nhiễm trùng qua, còn nguy hiểm nữa. Sau chỉ cần tĩnh dưỡng , kiên trì tập vật lý trị liệu thì khả năng hồi phục chân là lớn.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-95-duoc-tieu-phan-dien-cuu-10.html.]

thành tật nguyền thì với , giữ cái mạng cũng là trời cao ban ơn .

 

Nguyễn Kiến Đảng thấy Nguyễn Kiều Kiều, kích động vẫy tay gọi nàng gần. Nguyễn Kiều Kiều ngoan ngoãn ghé mép giường, để mặc chú xoa đầu . Mắt Nguyễn Kiến Đảng ầng ậc nước trai: “Anh cả, em xin .”

 

Đây thứ bao nhiêu Nguyễn Kiến Đảng xin Nguyễn Kiến Quốc.

 

Lần Nguyễn Kiều Kiều ngã xuống mương suýt c.h.ế.t cóng, tuy Liễu Chiêu Đệ chối bay chối biến, nhưng ai cũng hiểu rõ chính những lời của mụ kích động con bé bỏ nhà , mới dẫn đến cơ sự.

 

Còn , Nguyễn Kiều Kiều khỉ bắt , suy cho cùng vẫn là do mụ kiến thức hạn hẹp, ép Nguyễn Kiến Đảng kiếm tiền!

 

Tổng hợp những chuyện , dù Nguyễn Kiến Quốc rộng lượng đến cũng thể câu “ , đều là một nhà”.

 

Ông với Liễu Chiêu Đệ từ nay về còn là một nhà nữa.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Nguyễn Kiến Quốc gì, chỉ vỗ vỗ vai em trai, bảo chú dưỡng thương cho , sớm ngày xuất viện.

 

Nguyễn Lâm thị lấy liễn cháo kê mới nấu sáng nay, bên ít dưa muối ngon miệng, đưa cho Nguyễn Kiến Đảng : “Con ở đây dưỡng bệnh cho . Mẹ và con hôm qua bàn bạc , định xây nhà mảnh đất ở đầu thôn.”

 

Đây đúng là kết quả bàn bạc tối qua giữa Nguyễn Lâm thị và Nguyễn Kiến Quốc.

 

Vốn dĩ vội thế, ban đầu Nguyễn Kiến Quốc định đợi tìm Thư Khiết về mới xây nhà.

 

giờ ông quyết định xây nhà . Sống chung với mụ Liễu Chiêu Đệ , tương lai còn xảy chuyện gì nữa. Hơn nữa ông còn tìm Thư Khiết, ông càng dám để Nguyễn Kiều Kiều ở cùng mụ .

 

 

Loading...