Mèo Béo Xuyên Sách Trở Thành Bé Cưng Ở Thập Niên - Chương 99: Ly hôn (4)

Cập nhật lúc: 2025-12-15 07:17:24
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vậy , lúc nào rảnh con mua. Mai mua một cân thịt, sang nhà thầy bói Tiền trong đội nhờ ông xem ngày nào để đổ móng.”

 

“Vâng.” Nguyễn Kiến Quốc gật đầu, cũng sớm đưa chuyện kế hoạch.

 

Bốn về đến đầu thôn, từ xa thấy một bóng nhỏ bé đợi ở đó. Nhìn thấy họ trở về, bé lập tức bước nhanh đón.

 

“Tiểu Tư, cháu đây đợi thế?” Nguyễn Lâm thị giờ thấy Hứa Tư là thấy yêu, hỏi, lấy từ trong túi giấy dầu mấy cái bánh quy và một nắm kẹo cứng đưa cho .

 

Hứa Tư vốn thích ăn quà vặt, so với mấy thứ thích ăn thịt hơn. thấy Nguyễn Kiều Kiều trắng trẻo mềm mại bên cạnh, nhận lấy kẹo và bánh quy, bóc ngay một viên nhét cái miệng nhỏ của nàng.

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

“Ăn .” Ánh mắt chăm chú nàng.

 

Nguyễn Kiều Kiều há miệng, viên kẹo cứng chạm đầu lưỡi, vị ngọt ngào khiến nàng thỏa mãn nheo mắt .

 

Hứa Tư nàng, dường như cũng cảm thấy thỏa mãn lây.

 

Nguyễn Lâm thị bất đắc dĩ : “Tiểu Tư , cháu cần lo cho con bé , bà còn nhiều lắm, đủ cho nó ăn mà.”

 

“Cậu thích.” Hứa Tư nghiêm trang trả lời.

 

“...” Nguyễn Lâm thị cạn lời. Thôi kệ, bé thích Nguyễn Kiều Kiều như , bà cũng thấy vui lòng.

 

“Bà mua hai khúc vải , lát về nhà bà đo cho cháu, may cho cháu hai bộ quần áo nhé.”

 

Hứa Tư chẳng thấy , vẫn đang mải Nguyễn Kiều Kiều ăn kẹo, bàn tay nhỏ tự giác vươn nắm lấy tay nàng, cùng về nhà.

 

“...” Nguyễn Thỉ bên cạnh câm nín.

 

Tuy Hứa Tư là ân nhân của nhà , nhưng cảnh cứ thấy ngứa mắt thế nhỉ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-beo-xuyen-sach-tro-thanh-be-cung-o-thap-nien/chuong-99-ly-hon-4.html.]

Nguyễn Thỉ tự nhủ nhẫn nhịn, đối xử với ân nhân cứu mạng thể quá vô lễ .

 

Về đến nhà họ Nguyễn, Nguyễn Lâm thị đo kích thước cho Hứa Tư ở nhà chính xong liền bảo chơi với Nguyễn Kiều Kiều.

 

Bệnh viện.

 

Nguyễn Kiều Kiều và khỏi, Liễu Chiêu Đệ lập tức xông phòng bệnh, sắc mặt khó coi với Nguyễn Kiến Đảng: “Mình thấy chứ, trong mắt căn bản đứa con trai . Mình viện thế , tiền t.h.u.ố.c men ngày mai còn lấy ở , thế mà bà chỉ chăm chăm lo xây nhà cho cả, còn là xây nhà lầu nữa chứ!”

 

“...” Nguyễn Kiến Đảng bao giờ nhận thức sâu sắc như hôm nay rằng ông thể tiếp tục chung sống với đàn bà nữa.

 

Nguyễn Lâm thị thiên vị, cả cái nhà họ Nguyễn ai cũng , kể cả đám Nguyễn Thỉ, nhưng thì ? Chưa đến chuyện khi phân gia mấy năm nay, Nguyễn Lâm thị vẫn luôn ở cùng và ăn chung với nhà cả, từng đòi hỏi ba em ông một xu phụng dưỡng nào. Cho dù đòi hỏi thì Nguyễn Lâm thị tiền riêng, bà thiên vị ai, phận con cái như họ cũng quản .

 

Bởi vì đó là tiền của Nguyễn Lâm thị, bà quyền tự do chi tiêu.

 

Ông thực sự hiểu Liễu Chiêu Đệ rốt cuộc bất mãn cái gì.

 

“Liễu Chiêu Đệ.” Ông ngẩng đầu lên.

 

Liễu Chiêu Đệ ông, cảm thấy biểu cảm của ông gì đó là lạ.

 

Quả nhiên, giây tiếp theo Nguyễn Kiến Đảng : “Xuất viện xong, chúng thủ tục ly hôn . Sau cô về nhà đẻ cô ở, chúng từ nay còn quan hệ gì nữa.”

 

Nói hai chữ “ly hôn”, Nguyễn Kiến Đảng cảm thấy nặng nề như trong tưởng tượng, ngược còn thấy nhẹ nhõm như trút gánh nặng.

 

hai chữ đối với Liễu Chiêu Đệ như sét đ.á.n.h ngang tai, đ.á.n.h cho mụ choáng váng đầu óc, nhất thời phản ứng kịp.

 

Đến khi hồn, mụ trợn mắt ông đầy vẻ thể tin nổi, giọng the thé: “Mình cái gì?”

 

“Ly hôn.” Nguyễn Kiến Đảng , trong mắt chút lưu luyến nào. Thực ông nên đề nghị chuyện từ lúc mụ xúi giục Nguyễn Kiều Kiều khiến con bé bỏ nhà .

 

 

Loading...