“Tiểu cô nương , hình như ngươi gì thì ?”
Ông lão rốt cuộc cũng phát hiện Văn Tâm gì cả, thầm thở dài. Văn Tâm vội vàng gật đầu như giã tỏi: “Vâng , ông thể cho cháu ?”
Ông lão hình như vui vẻ với xưng hô , khuôn mặt nhăn nheo giấu nổi niềm vui. Sau một tràng thao thao bất tuyệt của ông, cuối cùng Văn Tâm cũng rõ ràng ngọn nguồn chuyện.
Hóa , huyết thống cẩm lý hai chị em Văn Tâm và Văn Ý đến từ vị tiêu tử Phượng Khê trong bức tranh . Tiên tử Phượng Khê là thần núi bảo hộ núi Phượng Khê, che chở cho sinh linh của núi Phượng Khê. Mà vị tiên tử Phượng Khê vô cùng thích mèo, núi nuôi một con mèo con. Những con mèo ngày ngày chơi đùa xung quanh tiên tử, dần dà linh tính, bắt đầu biến thành hình , hình thành một chủng tộc đặc biệt. Những trong tộc mang cả hình và hình mèo, ở thời kỳ vị thành niên đa thời gian sẽ ở hình , thông qua việc hấp thụ linh khí tiên tử Phượng Khê, đám mèo dần dần lớn lên, mãi đến khi trưởng thành. Thời gian dần trôi, cảnh tượng cũng dần đổi, tiên tử Phượng Khê về cõi tiên. Hậu nhân của nàng di truyền huyết mạch tiên tử, tuy huyết mạch qua nghìn năm vô cùng yếu mỏng, nhưng hậu nhân vẫn vận may phi thường, dau tác giả quy thành vận “cẩm lý”.
Văn Tâm bừng tỉnh đại ngộ. Hóa đây là nguyên nhân hai chị em Văn Tâm vận may trời sinh như . mà từ từ , chuyện vận may giải thích , còn về đám Nhóc con thì ? Nếu theo cách của ông lão trong bức tranh, tộc núi Phượng Khê đều thể biến thành mèo thì trong gia tộc của Kỳ Trưng, Hoắc Khang và những khác nhất định cũng sẽ xảy hiện tượng . Với thế lực của hai tộc cũng đến mức phòng chứ.
Văn Tâm cũng nhịn, hỏi luôn vấn đề với ông lão.
“Hiện tượng ngươi cũng thường thôi, khi tiên tử Phượng Khê qua đời, đám mèo con mất nguồn linh lực, sớm tiến hóa khác gì con ngươi bình thường.”
“Ý ngài là?”
“Giờ những hậu nhân xuất hiện tình trạng là vì tinh tượng đổi, xuất hiện hiện tượng phản tổ thôi.”
“Phản tổ…” Văn Tâm ngơ ngác lẩm bẩm.
“Tiểu cô nương cần quá lo, tổ tiên của các con mèo sẽ dùng một hình thức khác bảo vệ bọn họ, mãi đến khi bọn họ trưởng thành. Chỉ là…” Ông lão mở bừng mắt, khuôn mặt của Văn Tâm giống hệt trong tranh, thiên cơ: “Ngươi đến từ thế giới khác đúng ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-108-bi-mat-khung-khiep-2.html.]
Văn Tâm hồi hộp nín thở, phủ nhận.
“Vậy đúng , đừng lo, tất cả đều vận mệnh chú định .”
Ông lão bắt đầu bay vòng quanh Văn Tâm, ảo cảnh ngày càng mơ hồ, dường như chỉ một giây sẽ chui bức tranh. Đạo não Văn Tâm tiếp nhận một lượng lớn thông tin trong thời gian ngắn, nhất thời mơ hồ, nhưng cô vẫn từ bỏ ý định, hỏi tiếp: “Ông , cháu còn thể trở về ?”
Nửa ông lão chui trong bức tranh, ánh sáng mờ ảo, hình như Văn Tâm thấy ông khẽ lắc đầu. Tuy trong lòng sớm tiếp nhận hiện thực , nhưng thấy câu trả lời vẫn khó tránh khỏi sa sút tinh thần. Văn Tâm cố nén nước mắt, nương thời gian cuối cùng, hỏi: “Vậy ông , ngài thể cho cháu mới thể giúp bọn họ trưởng thành ?”
Ông lão , đột nhiên bừng tỉnh, vuốt vuốt chòm râu ha ha: “Yên tâm, vấn đề ngươi sẽ đáp án nhanh chóng thôi.”
Mới đầu Văn Tâm rõ ý của ông lão, mãi đến khi cô điều chỉnh cảm xúc mở cửa ngoài như chuyện gì xảy xuất hiện mặt đám mèo, cô mới phát hiện… Trên đỉnh đầu bé Trà sữa và Nhóc con đột nhiên xuất hiện sương mù hình mèo. Nghe kỹ còn thể thấy hai bóng sương đang chuyện với .
Lớp sương trắng tren đỉnh đầu Trà sữa : “Đại ca đại ca, thôi khai ân thả lỏng một , tha cho con cháu . Rõ ràng là lớn mà mãi vẫn trưởng thành, đáng thương quá mất!”
Ngay đó, màn sương màu đen đầu Nhóc con tức giận : “Bậy bạ! Toàn là bậy! Mèo thành thể tính là trưởng thành !”
Màn sương màu trắng : “Đại ca, cổ hủ tới thời đại nào luôn !”
“Dù thì cũng .” Màn sương đen hừ lạnh một tiếng, kiêu ngạo , trông vẻ như là them ý kiến của màn sương trắng nữa.
Như … cách khác, nếu Nhóc con trưởng thành thì trừ phi vị tổ tiên công nhân… kết hôn…
Văn Tâm: “…” Hình như cô bí mật khủng khiếp gì đó .