Mọi bấy giờ mới phản ứng . Má ơi, chuột !
Mấy trợ lý của Phó Lăng Huyên vội vàng vây , bao vây chặn đường đòi đánh đòi giết, hành hình con chuột lớn. Con chuột sống lâu, vốn vô cùng nhanh nhạy tinh ranh, thế mà giờ cứ như mất ý thức đưa tay chịu trói, chút năng lực chống cự.
Bắt nó xong, trong đoàn mèo đen bằng ánh mắt khác hẳn.
“Hóa con mèo thật sự bắt chuột, giả.”
“Con mèo như , nghĩ đến là tay bắt chuột mát tay, nó còn động móng vuốt nữa mà con chuột dọa đến nhũn .”
“Đừng hỏi nhiều, đó là thiên phú, đó là gen khắc trong xương !”
“Nhìn mà nó giống chủ thật đó…”
Văn Tâm đang phim thể nhận mấy lời khích lệ , nhưng tai mèo đen nhanh nhạy, đem hết lời nghị luận của trong tai. nó cũng phản ứng gì đặc biệt, chỉ lúc đến câu cuối giống chủ mới giật giật lỗ tai, tự phản bác trong lòng: Ai giống phụ nữ chứ?
Giây tiếp theo, Lý Tinh Tinh nhanh chóng ôm mèo đen lên, cực kỳ sợ hãi : “Nhóc con con thể bắt chuột chứ, chuột dơ lắm đó!”
Mèo đen: “?” Không bắt, là tự nó vô dụng mà, OK?
Lý Tinh Tinh lo lắng sốt ruột kiểm tra móng vuốt và bộ lông mượt mà xinh của mèo đen, thấy dơ mới lầu bầu : “Vốn thích tắm , nếu dơ thì .”
Mèo đen câm nín.
“ mà Nhóc con nè, kỹ thuật diễn của chị Tâm Tâm đột nhiên như , cứ như là đổi thành một khác …”
Nhìn Văn Tâm ăn diện lộng lẫy, giơ tay nhấc chân tràn đầy khí chất trong phim trường, ánh mắt Lý Tinh Tinh chút mơ hồ. Thời gian cô bé theo chị Tâm Tâm cũng dài, mới chỉ chừng bốn tháng. Lý Tinh Tinh là trợ lý, chắc chắn hiểu rõ chủ của .
Không cô bé nghĩ chị Tâm Tâm mà là những bộ phim thật sự quá cay mắt, dù chị Tâm Tâm đến cũng cứu nổi. Giờ đây, chị Tâm Tâm chỉ tham gia một chương trình, kỹ thuật diễn đổi nghiêng trời lệch đất. Lý Tinh Tinh Văn Tâm bỏ công luyện tập , nhưng cũng thể khiến trình độ của chị tiến bộ vượt bậc như ?
Lý Tinh Tinh vốn đơn thuần, liên tưởng đến mấy việc xuyên qua gì, chỉ tìm một cái cớ thuyết phục : “Nói chừng chỉ Tâm Tâm rốt cuộc cũng thông suốt, dù cũng diễn viên ba năm, tích lũy cũng đủ .”
mèo đen nghĩ đơn giản như . Nó Văn Tâm mặc phục diễn Hoàng Hậu phim trường xa, nghĩ gì, thần sắc dần nghiêm trọng lên.
————————
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-11-khong-ngo-con-lai-la-con-meo-nhu-vay-1.html.]
Văn Tâm diễn xong là năm giờ chiều. Vì là ngày đầu tiên, hơn nữa nam nữ chính cũng xuất hiện đủ nên đạo diễn cũng đặc biệt yêu cầu gì thêm, tập hợp mấy câu cho nghỉ ngơi.
Văn Tâm còn kịp trang phục diễn chạy đến mặt mèo đen nịnh nọt: “Nghe nhân viên công tác Nhóc con bắt một con chuột lớn, trời ạ, Nhóc con con là mèo tiên gì , xinh như đành, còn bắt chuột lợi hại như !”
Mèo đen khinh thường run run lỗ tai. Những lời mấy đó chán , gì mới mẻ ?
“ con đừng nhé, hù nó thì thôi, đừng chạm móng vuốt nó, chuột nhiều vi khuẩn lắm, nhỡ như con sinh bệnh thì sẽ đau lòng lắm.” Thừa dịp đang bận rộn, Văn Tâm đến bên cạnh mèo đen, nhỏ giọng dặn dò.
Mèo đen cô một cái: Cô thấy là sẽ lấy móng vuốt chạm mấy con chuột dó ?
Có lẽ ánh mắt mèo đen quá kiêu ngạo khó thuần nhắc nhở Văn Tâm, cô tỉnh ngộ: “ ha, Nhóc con thể dùng móng vuốt chạm chuột chứ, con bắt nó ?”
Vừa nhân viên đoàn phim chia sẻ trong nhóm của đoàn ảnh của con chuột . Văn Tâm cũng sợ chuột, nhưng càng lo cho Nhóc con nhà hơn, cô còn lén ảnh con chuột . Nó thật lớn, to gần bằng một con mèo con luôn.
Mèo đen , hiển nhiên thể trả lời Văn Tâm.
lúc , một tiếng mèo kêu từ lưng truyền đến. Văn Tâm ngây một lúc, đầu , thấy tường của phim trường mấy con mèo nhà Trung Quốc dáng thon thả mạnh mẽ tập trung , kêu meo meo về hướng mèo đen.
Nếu Văn Tâm thể hiểu tiếng mèo, cô sẽ đàn mèo thế :
“Lão đại lão đại, lòng con chuột lúc nãy ?”
“Lão đại lão đại, ngài ở cùng với mấy tên nhân loại thấp cấp đó, mau đến chỗ chúng .”
“Lão đại lão đại ngài thật ngầu quá, trong cơn mưa gió đêm nay tường thành chờ ngài~”
Mèo đen: “…”
Xì một tiếng, Văn Tâm nhịn bật : “Đừng là, con chuột đó là do mấy tên đồng bọn giúp con bắt chứ?”
Mèo đen hình như đến phiền, đầu về đám mèo gầm nhẹ một tiếng. Mấy con mèo hoang đó bao giờ hù dọa như , lập tức dọa đến tháo chạy khắp nơi như con chuột đáng thương .
“Ấy, chạy ?” Văn Tâm còn nhân cơ hội vuốt mấy con mèo đó một phen nữa, kết quả chúng chạy mất, vẻ mặt cô đáng tiếc.
Lý Tinh Tinh đến: “Chị Tâm Tâm, để em trông Nhóc con, chị quần áo .”
“Ok, thành vấn đề.” Văn Tâm trộm nhéo cái tai lớn đáng yêu của Nhóc con, thừa dịp nó còn kịp nổi giận, bỏ chạy nhanh như bôi dầu lên chân.