Văn Tâm lấy hết đồ trong túi bày biện bàn . Ngày lúc , những cảm xúc buồn bực nhỏ nhặt của tâm tư thiếu nữ liền bay biến, đó là sự ấm áp, cảm động tràn đầy trong lòng.
Hôm nay lúc ở studio cô chỉ thuận miệng than ghế quá cứng, thoải mái, đạo diễn cũng chỉ vì hiệu quả của chương trình cô đành miễn cưỡng . Kết quả đến tối Kỳ Trưng đưa nệm đến cho cô, mềm, đệm lót đầy bông. Thời gian quá dài, hơn nữa lúc nào cô cũng ngay thẳng, qua mấy tiếng dồng hồ thì là sắt thì xương cổ cũng khó chịu. Các nghệ sĩ khác đều trợ lý mát xa, nhưng chỉ riêng Kỳ Trưng gửi gối mát xa đến cho cô.
Còn cả bình giữ nhiệt nữa. Có sợ nước cô uống đủ ấm ? Nghĩ thì kỳ thật mệt nhất là mới đúng. Ban ngày biến thành Nhóc con khán đài xem. Đến tối biến thành trở về xử lý công việc của Kỳ Thị. Sắp mười hai giờ , bình thường đều lên giường chuẩn nghỉ ngơi, Văn Tâm cũng chuẩn ngủ. Kỳ Trưng vội vội vàng vàng lái xe về, đến khi nào mới thể chợp mắt. Văn Tâm mèo đen đang ngủ ngon lành trong ổ mèo cách đó xa, cô gần, nhẹ nhàng hôn lên tai mèo.
Tổng bộ Kỳ Thị. Trong văn phòng vốn dĩ sớm bóng giờ đèn đuốc sáng trưng. Kỳ Trưng về, thấy Đường Duệ còn đang tăng ca, chau mày: “Cậu về , ở đây .”
Đường Duệ ngẩng đầu, : “Không , để phối hợp với lịch việc và nghỉ ngơi của ngài, ngủ ngày bù .”
Thấy đúng thật vẻ gì là mỏi mệt, Kỳ Trưng cản nữa.
Đường Duệ dậy, pha cho Kỳ Trưng một ly cà phê, nhịn hỏi: “Thế nào ?”
Kỳ Trưng cởi áo khoác ngoài, tưởng đang đến chuyện công việc: “Đợi một lát, để xem tài liệu xong .”
“Không là hợp đồng.” Đường Duệ đặt ly cà phê lên bàn việc: “Là cô Văn .”
“…”
Hiếm khi thấy Kỳ Trưng trầm mặc. Trong lòng Đường Duệ kêu lộp bộp, thầm nghĩ, hình như tiến triển sai. Không Tổng giám đốc Kỳ quan tâm săn sóc đích đưa đồ đến ? Theo lý thì hẳn cô Văn cảm động lắm chứ, trông cứ như tỏ tình từ chối .
Đường Duệ cẩn thận hỏi: “Xảy chuyện gì ?”
Kỳ Trưng mím môi, ánh mắt càng nặng nề hơn. Anh nhiều về việc riêng của , đặc biệt còn là về Văn Tâm. thất bại tối nay quá chật vật, khiến bất ngờ chẳng kịp phòng ngừa, cũng khiến cam tâm. Trước giờ Kỳ Trưng loại chấp nhận thất bại, trái còn kiên trì, cũng năng lực chuyển bại thành thắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-112-tho-lo-2.html.]
Anh kể hết chuyện cho Đường Duệ. Phản ứng đầu tiên của Đường Duệ trong dự kiến của Kỳ Trưng, vì ngay cả lúc đó cũng ngây , Đường Duệ thể . nào ngờ, Đường Duệ nhanh chóng hồn dùng ánh mắt thần kỳ từng thấy . Kỳ Trưng hiểu ánh mắt ý gì, nhưng theo trực giác của thì vẻ lạc quan lắm.
Đường Duệ mấp máy môi, gì đó nhưng ngại phận Kỳ Trưng, thể . Cuối cùng, nhịn nữa, hỏi: “Tổng giám đốc Kỳ, ngài từng thổ lộ với cô Văn ?”
“Thổ lộ?” Kỳ Trưng ngơ ngác.
Đường Duệ thấy hiểu ngay: “Vậy là .”
Kỳ Trưng giải thích: “ công khai Weibo .”
Đường Duệ: “…” Đóng dấu chứng nhận trai thẳng sắt thép!
Anh ngay mà, với EQ yêu đương của Tổng giám đốc Kỳ thì con đường tình của ngài gì thuận lợi. Uổng cho Tổng giám đốc Kỳ trời sinh vẻ ngoài xuất sắc, gia tài bạc triệu. Nếu là bình thường thì ngang đường tình từ lâu . Đường Duệ chút lưu tình thầm mắng Tổng giám đốc Kỳ mà hằng kính trọng một lượt, nhưng vẫn thể kiên nhẫn cẩn thận mở một lớp dạy yêu đương cho Kỳ Trưng thứ hai.
Lên lớp xong, cả Kỳ Trưng chấn động.
Kết thúc tập một của “Cố lên! Chàng trai!”. Trong ba ngày hình, từ huấn luyện viên đến các thực tập sinh đều kiệt sức. Sau ba ngày , các thực tập sinh sẽ bắt đầu huấn luyện kín, các huấn luyện viên cũng nghỉ ngơi mấy ngày. Văn Tâm đợi về nhà thăm mèo con, chỉ ôm mèo hít hít cho nghiền. Lịch trình mấy ngày nay quá kín, cô gọi video với mấy nhóc trong nhà cũng sức. lúc cùng Lý Tinh Tinh xuống gara, đột nhiên cô thấy bóng đằng xa.
Văn Tâm: “…”
Lý Tinh Tinh tinh mắt: “Chị Tâm Tâm, đột nhiên em nhớ còn quên đồ, để em lấy.” Nói xong, Lý Tinh Tinh chạy như bay.
Văn Tâm ôm mèo đen ngủ say trong lòng, mặt là Kỳ Trưng nghiêm trang. Đột nhiên buồn quá mất… Cũng may năng lực quản lý biểu cảm của cô tệ, chỉ khó nhọc nghẹn . Cô đang định bộ như gì chào hỏi Kỳ Trưng thì mở miệng .
“Hôm nay tới đây là thổ lộ với em.”