Văn Tâm   Liên Văn Bách tố khổ,  chú ý đến linh hồn bảo hộ  vai  . Cô  sớm phát hiện , linh hồn bảo hộ  đổi vị trí theo sự  đổi của đám Nhóc con. Lúc là mèo, linh hồn bảo hộ sẽ  ngẩn  đầu mèo, thỉnh thoảng sẽ vuốt vuốt lông; lúc là  thì    vai bọn họ.
Liên Văn Bách kể lể, linh hồn bảo hộ cũng chỉ hận sắt  thành thép thở dài: “Thằng nhóc ,  con  thể kiên định chút  hả! Cứ  con đường của  thôi, quan tâm  khác  gì  gì, bộ dạng  của con    thể yên tâm để con trưởng thành chứ.”
So với linh hồn ông mèo già ngoan cố bảo hộ  đầu Kỳ Trưng, tuy linh hồn bảo hộ của Liên Văn Bách cũng mặc áo choàng dài kiểu cổ, còn  cả chòm râu hoa râm, nhưng lời  cử chỉ  vô cùng thời thượng. Văn Tâm  chút nghi ngờ đó là do sự ảnh hưởng khi Liên Văn Bách  thần tượng. Theo như cô  thì linh hồn bảo hộ nắm quyền tuyệt đối việc đám mèo  thể trưởng thành  , mỗi linh hồn bảo hộ  quan điểm khác , hơn nữa còn  ảnh hưởng đến . Đây cũng là lí do vì  điều kiện trưởng thành của mỗi con mèo đều khác . Nếu  điều kiện trưởng thành mà linh hồn bảo hộ đặt  cho Kỳ Trưng là kết hôn thì đối với Liên Văn Bách, điều kiện chính là  kiên định   con đường của .
Đối với điều kiện của Kỳ Trưng, Văn Tâm thương mà  giúp gì , nhưng còn Liên Văn Bách thì cô  thể nhắc nhở một phen. Huống chi, bản  Văn Tâm cũng cảm thấy Liên Văn Bách cần  giải thoát   khỏi gông xiềng của cha . Văn Tâm  nhóm thực tập sinh mồ hôi tuôn như mưa đang luyện tập trân sân khấu, trong lòng  chủ ý.
“Nếu  nhớ  lầm thì  cũng  mắt từ chương trình tuyển chọn nhỉ?” Văn Tâm hỏi.
“ , hai năm …” Liên Văn Bách sửng sốt,  hiểu  Văn Tâm  đột nhiên nhắc đến chuyện .
“Không  gì, chỉ là  cảm thấy hành trình từ một thực tập sinh đến lúc  mắt kỳ thật  dễ dàng chút nào.” Văn Tâm    về hướng sân khấu, cảm thán: “Bản   thể tham gia chương trình   là cơ hội hiếm  , tất cả   đều tài năng và nỗ lực hết , nhưng cuối cùng vẫn   nhiều   rời .”
Đó là quy tắc của chương trình tuyển chọn, đồng thời cũng thể hiện sự tàn khốc của chương trình. Các thực tập sinh đều  khắc khổ, ai Văn Tâm cũng  giữ , nhưng hiện thực  tàn khốc, đến tập thứ ba   đến gần nửa thực tập sinh  loại.
“ dù   loại thì đó cũng là một đoạn hồi ức  .” Liên Văn Bách nhớ  thời gian  tham gia thi, khóe miệng bất giác giương lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-116-meo-meo-1.html.]
Văn Tâm  : “Cậu  nghĩ tới là nếu lúc   lựa chọn bỏ cuộc thì sẽ   khác thực hiện  ước mơ  mắt của  ?”
Liên Văn Bách  ngây , nhất thời    gì.  , vấn đề  quả là vớ vẩn, nhưng trong đầu Liên Văn Bách  bất giác hiện lên hồi ức. Đêm chung kết,     bục cao nhất tiếp nhận sự hoan hô cổ vũ từ fans và  hâm mộ, mà bên , những thực tập sinh cùng tham gia    với đôi mắt phiếm lệ. Cậu  còn nhớ rõ, năm   một  trai hai mươi lăm tuổi tham gia, vì    lớn tuổi nên   công ty nào  ký hợp đồng, là thực tập sinh cá nhân.  ngày nào   cũng ở  phòng luyện vũ đạo đến khuya, luyện tập đến mức mỗi động tác đều  mỹ  thể bắt bẻ. Vậy mà cuối cùng   cũng  loại ở vòng hai, vì những hình ảnh nỗ lực    tổ chương trình bỏ qua. Cậu   nghĩ đến,  một  em cùng công ty. Cậu  hoạt bát   ,  thiên phú vũ đạo cực kỳ , là một trong những hạt giống   kỳ vọng.  khi cuộc thi tiến hành đến nửa, vì vấn đề tranh cãi hợp đồng với công ty mà    hủy hợp đồng ngang, từ đó  rời xa sân khấu.  ví dụ như  nhiều  kể xiết. Liên Văn Bách  an nhàn trong giới  quá lâu ,   gần như  quên mất, giờ    ở vị trí   dẫm lên ước mơ của  bao nhiêu  .
Văn Tâm   vỗ vai, : “Nói  đương nhiên   nghi ngờ năng lực của ,  chỉ   cho  ,    cơ hội thực hiện ước mơ của  thật sự  may mắn.”
“Chị Tâm Tâm ý   em đừng dễ dàng từ bỏ ?”
Liên Văn Bách chớp mắt, dường như    hiểu ý Văn Tâm.
“Thông minh lắm!” Văn Tâm bật ngón cái khen ngợi.
Có điều Liên Văn Bách  , trong lúc   còn đang rối rắm do dự   nên giải thích thế nào với cha   tiếp tục ước mơ  thần tượng âm nhạc của  thì bên cha       một bước. Đã năm năm, chút gốc rễ kiên nhẫn cuối cùng của cha Liên   hao sạch. Lời từ chối từ nhà họ Đường càng khiến tâm trạng cha  Liên xuống đáy. Cha Liên bận rộn việc công ty nên chuyện   giao cho  Liên. Mà thủ đoạn của    hiển nhiên khác một trời một vực với Liên Văn Bách lớn lên trong nhà ấm từ nhỏ.
Chạng vạng, phòng khách nhà họ Liên. Một bóng  cao gầy yểu điệu sải bước  đôi giày cao gót bảy, tám centimet  mời  như khách quý. Mẹ Liên ung dung   sofa nghênh đón vị khách , cũng trực tiếp biểu lộ thành ý của : “  cô Phó đây cần gì,   thể đảm bảo với cô,  khi xong chuyện, tất cả những gì cô  nhà họ Liên đều  thể cho cô.”
Phó Lăng Huyên tháo kính râm xuống, ý  bên khóe miệng như ẩn như hiện: “Liên phu nhân , tất nhiên là  tin tưởng thực lực của nhà họ Liên, chỉ là… nếu  chụp  hình ảnh như  thì sẽ là đồn đả kích trí mạng với sự nghiệp của .”
Dù  cũng xuất  là diễn viên, cô   xoay mặt thì biểu cảm  đổi thành vẻ mặt đáng thương ấm ức lắm.  Liên phu nhân là  nào chứ? Sao bà  thể  phát hiện mấy trò xiếc  của cô  chứ. Liên phu nhân  hiệu bằng ánh mắt,  bộ  hầu đều lui xuống,  đó bà nhẹ nhàng nâng tách  lên, bình thản : “Vậy nếu    sẽ để Liên Văn Bách cưới cô thì ?”