Hiếm lắm mới  một  Nhóc con  giờ cao quý lạnh lùng chủ động đến  nũng,  Văn Tâm  thể bỏ qua ?! Tuy chuyện  Văn Tâm cũng  một phần trăm trách nhiệm, nhưng Văn Tâm mặt dày  nghĩ  một phần trăm thì tính là gì? Trước mặt mèo con, căn bản chẳng  gì đáng nhắc tới cả!
Văn Tâm bế mèo đen đang phiền muộn lên,  nhẹ giọng dịu dàng an ủi nó  vuốt ve bộ lông dài của mèo đen. Từ thính tai đến đỉnh đầu, từ từ vuốt xuống phần đuôi. Văn Tâm an ủi mèo đen mười mấy phút, vuốt sạch từ đầu đến đuôi mèo đen. Thậm chí, cuối cùng cô còn cả gan  loạn duỗi tay về phía phần mềm mại nhất, cũng là nơi  mèo đen che giấu kỹ nhất – phần bụng.
Mèo đen lập tức phục hồi tinh thần , trừng Văn Tâm: Làm gì đó?!
“Hì hì hì…” Văn Tâm rụt tay , chột   trời.
Tuy ngoài mặt mèo đen kháng cự, nhưng thực tế nó  thể  thừa nhận cảm giác  Văn Tâm ôm  lòng vuốt lông quả là quá mức hưởng thụ. Ngay khoảnh khắc , trong  nó vụt qua một ý niệm: Nếu cả đời cứ  một con mèo ở cùng Văn Tâm thì ngày tháng  cũng  tệ .
Đương nhiên, ý niệm  chỉ chợt lóe lên thôi. Kỳ Trưng  thèm  mèo cả đời , chẳng  đến gì khác, chỉ nghĩ đến chuyện … Ánh mắt mèo đen di chuyển, chậm rãi dừng  đôi môi hồng phấn của Văn Tâm.
Anh   hôn cô. Không  nụ hôn đơn giản mà là nụ hôn sâu hơn nữa…
Hôm , sáng sớm Văn Tâm  nhận  tin nhắn từ Kỳ Trưng. Vất vả lắm mới xong việc, Văn Tâm còn đang định nhân cơ hội  lười biếng nghỉ ngơi một phen,  ngờ Kỳ Trưng  nhắn rằng lát nữa  sẽ đến đón cô tham dự yến tiệc. Kỳ Trưng   đó là tiệc gì, Văn Tâm cũng  hỏi nhiều, dù  nơi mà  xuất hiện thì chắc chắn sẽ  thấp kém .
Văn Tâm  dám trì hoãn nữa, cô nhanh chóng gọi cho Hạ Lệ nhờ chị  liên lạc với stylish. Người  cũng là một   tay nghề lão luyện trong giới,   Hạ Lệ  sơ thì lập tức đưa qua một vài bộ váy thích hợp. Hiện nay Văn Tâm cũng đang hợp tác với một  nhãn hàng xa xỉ nên trườc giờ lễ phục cô mặc đều miễn phí. Trong  những bộ váy đó,  một cái váy dài cúp n.g.ự.c màu đen,  cao quý  thanh nhã,  phù hợp cho dịp hôm nay, chỉ là chiếc váy  là một chiếc vái cúp ngực, để lộ cái cổ trắng mảnh mai.
Stylish  Văn Tâm mặc thử váy, : “Đẹp thì đủ  đấy, nhưng hình như còn thiếu gì đó.”
Văn Tâm xoay một vòng  gương, cũng cảm thấy   mà  tới. Cô chắc nịch : “Thiếu vòng cổ, nếu  thêm vòng cổ thì đúng là  hảo.”
Stylish đồng ý, vì   tiếp tục chọn lựa một  trang sức nhà tài trợ đưa đến. Đáng tiếc là,   cái nào phù hợp với khí chất của chiếc váy . Văn Tâm  định  nếu   cái nào hợp thì thôi bỏ , lúc , Hạ Lệ đẩy cửa ,  tay chị còn cầm theo một bộ trang sức mới. Hạ Lệ  : “Chị  ở bên công ty qua, trợ lý Đường Duệ bảo  đưa đồ đến.”
“Đường Duệ?”
Văn Tâm nhận lấy hộp trang sức mở , ngay lập tức,   đều  ánh hào quang của bộ trang sức kim cương  lóe mù mắt.
Stylish là  đầu tiên cảm khái: “Lâu   thấy trang sức kim cương lớn mà phẩm chất còn  như .”
Hai mắt Lý Tinh Tinh lấp lánh, : Đẹp quá ! Tổng giám đốc Kỳ quả là chiều chị Tâm Tâm mà.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-120-khi-nao-thi-di-dang-ky-day-1.html.]
Ngay cả Hạ Lệ thành thục  trọng cũng bất giác thầm nghĩ, xem qua Kỳ Trưng động lòng thật . Tuy trong giới    út minh tinh  leo lên bám đùi giới nhà giàu, nhưng những  chủ nhà giàu đó đa  chỉ chơi đùa với các minh tinh mà thôi. Đừng  là món trang sức hơn chục triệu như , dù chỉ là căn hộ mấy triệu cũng  chắc chi  .
Văn Tâm  món trang sức xa xỉ  mặt, hai má  đỏ. Không  cô cảm động vì bộ trang sức , dù  bức tranh   Kỳ Trưng tặng cho cô cũng  giá trị  lớn.  Kỳ Trưng vốn là một   trai thẳng sắt thép mà  nghĩ đến chuyện đưa cô tham dự tiệc, còn   cô thua kém mặt nào. Phần tâm ý , Văn Tâm  bất ngờ. Cô mở điện thoại, đang định gửi tin nhắn cho Kỳ Trưng thì tin nhắn của   đến .
“Tới .”
Văn Tâm líu lưỡi. Sao mà nhanh thế!
Không dám trì hoãn thời gian thêm nữa, Văn Tâm vội vàng đeo vòng cổ và khuyên tai lên,  đó kiểm tra  túi xách đầy đủ. Trước khi , Lý Tinh Tinh còn nhắc nhở cô: “Chị Tâm Tâm, quên thoa son .” Stylish lập tức thoa cho cô màu son đỏ thẫm.
Rồi, Văn Tâm nhận  tin nhắn thứ hai của Kỳ Trưng: “ , lát nữa đừng tô son.”
Văn Tâm: ??? Trên đầu cô đầy dấu chấm hỏi, tiệc gì mà  thể trang điểm ?
Mãi đến khi Văn Tâm   ghế phụ lái, Kỳ Trưng khởi động xe chạy đến một đoạn đường vắng  dừng .
“Không    em đừng tô son ?” Kỳ Trưng xoay  , ánh mắt thâm trầm mà nóng bỏng.
Vốn Văn Tâm vẫn  hiểu, nhưng  thấy ánh mắt  của ,  ngốc mấy cũng hiểu. Mặt cô bùm một cái nóng rực lên. Cô theo bản năng  tránh , nhưng chỉ  hai  trong xe, cô  thể tránh    chứ. Đai an   tháo , vòng eo thon nhỏ  ôm trọn, cô đỏ mặt nhỏ giọng : “Vừa nãy em  kịp thấy  tô xong .”
“Không , như   cũng thích.” Kỳ Trưng rũ mắt, dùng ngón tay cái nhẹ nhàng ấn lên môi đỏ của Văn Tâm, vuốt ve: “Chỉ là  thể sẽ  lem thôi.”
Văn Tâm nghiêm túc  , đôi mắt xinh  chợt lóe: “ cũng   độc ,  yên tâm.”
Hô hấp của Kỳ Trưng nghẹt , khó  thể khống chế   nữa, hôn mạnh lên. Nụ hôn  thiếu mấy phần dịu dàng săn sóc thường ngày,  thêm mấy phần chiếm đoạt và hung dữ. Dường như   kéo cô gái  khảm nhập  lòng ,  mà khi sắp hòa tan cô,    nỡ tiến thêm.
Không  qua bao lâu, nụ hôn kết thúc. Văn Tâm thất thần tụa  vai  đàn ông , thở hổn hển.
Reng reng! Tiếng chuông điện thoại chói tai vang lên. Kỳ Trưng ấn , đầu bên  lập tức truyền đến giọng  nôn nóng của Đường Duệ: “Tổng giám đốc Kỳ, ngài đến  ? Tiệc mừng thọ sắp bắt đầu , phu nhân thúc giục  bảo ngài đến nhanh đấy.”
Kỳ Trưng vô cùng bình tĩnh: “Mười lăm phút  đến.”
“Mười lăm phút? Chẳng lẽ  đường  kẹt xe?”