,  đầu tiên Kỳ Trưng  thỏa mãn nguyện vọng của Văn Tâm. Anh : “Đợi thêm mấy ngày , công ty đang  một dự án gấp.”
“À…  , công việc quan trọng mà.”
Kỳ Trưng  vẻ mặt Văn Tâm, thiếu chút nữa   nhịn  bảo  sẽ qua ngay, nhưng nghĩ đến chuyện  sắp  xong,   tạm thời ấn xuống. Anh vươn tay nhẹ nhàng miêu tả khuôn mặt cách trăm núi vạn biển  màn hình: “Anh hứa xong việc sẽ qua ngay, ở  với em mấy ngày.”
“Hứa  đó! Không  gạt em!”
“Lừa em thì sẽ là mèo con.”
Văn Tâm: ???
Mặt Kỳ Trưng vững như bàn thạch, vô cùng  đắn. Trước khi kết thúc cuộc gọi, Văn Tâm còn hờn dỗi với Kỳ Trưng nữa ngày. Có thế nào Kỳ Trưng cũng nghĩ     chọc tới cô chỗ nào.  cơn giận của Văn Tâm tới nhanh  cũng nhanh, chỉ nửa ngày  cô  bắt đầu  lên Wechat điên cuồng nhắn tin. Kỳ Trưng   Văn Tâm lải nhải kể lể,  liếc   đàn ông đang quỳ  mặt đất xin tha.
Kỳ Thiên thấy rốt cuộc  cũng để ý ,   màng vết thương lết về phía : “Anh,  ơi, xin  đấy,  cứu em   , em    tù, em thật sự    tù !”
“Cậu Kỳ Thiên, mời ngày cách xa Tổng giám đốc Kỳ một chút.” Đường Duệ đẩy mắt kính, lạnh lùng .
Kỳ Thiên cắn răng, môi  gần như  cắn đổ máu,   mơ  cũng  ngờ    ngày khuất nhục như .    cùng đường, Kỳ Dương bỏ rơi  , nếu Kỳ Trưng  cứu  thì  sẽ  hủy hoại  . Nghĩ đến Kỳ Dương, trong mắt Kỳ Thiên lóe lên sự tàn nhẫn.
“Anh, em  ai là chủ mưu vụ tai nạn xe   của ,    giúp em , em  thể  chứng  mặt ông cho .”
“Không cần  .” Kỳ Trưng đặt điện thoại xuống, .
“Anh ?”
“Không chỉ ,  còn  là ai  mặt mua chuộc tài xế.”
Sắc mặt Kỳ Thiên trắng bệch.
Kỳ Trưng  dậy  đến gần Kỳ Thiên,  xuống  từ  cao: “Cậu cho rằng  và Kỳ Dương  việc  gọn ghẽ  kẽ hở ?”
Kỳ Thiên siết chặt tay,   nên lời.
“Nếu chỉ là g.i.ế.c  thì cũng thôi , dù  các  cũng  diệt khẩu tài xế .” Sắc mặt Kỳ Trưng  đổi, chỉ là ánh mắt  tối sầm : “ các   dám chạm  thuốc phiện.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-123-lua-em-thi-se-la-meo-con-2.html.]
Kỳ Thiên   hai chữ , cả   run lên: “Em  cố ý, em chỉ… chỉ là  Kỳ Dương mê hoặc, là   kéo em xuống nước!
“Những lời ,  giữ   với cảnh sát .”
Kỳ Thiên suýt ngất,  ôm chân Kỳ Trưng  lóc thảm thiết: “Anh ơi đừng bỏ rơi em! Em nguyện ý lấy công chuộc tội, em  thể  cho   Kỳ Dương ở , em còn  thể  chứng hết, chỉ cần  đừng để em  tù, cái gì em cũng …” Chưa  hết, hai vệ sĩ  kéo Kỳ Thiên .
Kỳ Trưng  thèm  , lập tức  ngoài. Đường Duệ đuổi kịp bước chân .
“Tổng giám đốc Kỳ, kế tiếp ngài định  gì?” Đường Duệ do dự một hồi  vẫn mở miệng.
“  liên hệ cục cảnh sát .”
“ ngài thật sự  suy xét chuyện lấy tin của Kỳ Dương từ miệng  ?” Đường Duệ  khó hiểu.
Kỳ Trưng  đầu  Đường Duệ một cái: “Lời   khong đáng tin.”
Ngẫm  thì cũng đúng, từ nhỏ Kỳ Thiên là quỷ  dối, ai  lời    mấy phần thật chứ.
“Vậy chuyện của  Kỳ Dương, chúng  cứ giao cho cảnh sát xử lý.”
Kỳ Trưng lắc đầu: “Chúng  cũng  thể thiếu cảnh giác, tên Kỳ Dương  tâm địa độc ác,      gây  chuyện như ,   chó cùng rứt giậu     sẽ   chuyện gì.”
“Ý ngài là…” Đường Duệ nghiêm mặt.
“Việc Kỳ Thiên đến đây chắc chắn Kỳ Dương cũng nhận  tin tức,     đang điều tra  .” Kỳ Trưng  rõ, Kỳ Thiên chỉ là một con ch.ó  Kỳ Dương ném  thử thái độ của  thôi. Chết sống của con ch.ó thí mạng, Kỳ Dương khong quan tâm, đều   để ý là Kỳ Trưng  hứng thú với đồ  tay    thôi.
“Chuẩn  sẵn sàng, Kỳ Dương sẽ nhanh chóng  hành động tiếp theo thôi.” Kỳ Trưng chắc chắn.
Đường Duệ nghiêm mặt gật đầu: “Tổng giám đốc Kỳ yên tâm, từ vụ tai nạn xe   vẫn luôn trong tư thế chuẩn .”
Vụ tai nạn xe  như đường phân cách  chuyện. Nếu    Văn Tâm và thế chất đặc biệt của , ắt hẳn Kỳ Trưng  chết. Có lẽ Kỳ Dương   mơ cũng  nghĩ đến Kỳ Trưng  thể tỉnh   vụ tai nạn nghiêm trọng như . Không những thế,  khi tỉnh  Kỳ Trưng còn ẩn , ngược  để Kỳ Dương  thời gian lơi lỏng cảnh giác, bắt  nhược điểm và chứng cứ phạm tội của  .
Bây giờ, thời cơ  chín muồi.
Kỳ Trưng nắm giữ  tay chứng cứ    thể khiến Kỳ Dương vĩnh viễn  thể xoay  .  điều duy nhất Kỳ Trưng lo lắng là nếu Kỳ Dương  đẩy  đường cùng sẽ bất chấp   chuyện. Mí mắt Kỳ Trưng giật giật,  nghĩ đến một .