Ảnh đế Tả Tuyết Phong  cạnh cũng  buồn ,   nhưng  nghĩ đến giữ hình tượng,  tiện   tiếng: “Cũng dài hơn Tiểu Bát một chút mà, nhưng  cũng thật thắc mắc đó, néu so với Quy Quy thì  nhỉ?”
“Nếu  chúng  thử xem?” Cung Hàm Dịch hứng thú bừng bừng đề nghị.
“Được đó,  thấy  đấy, đạo diễn,  thước đo ?” Tả Tuyết Phong  ngại lớn chuyện bồi thêm.
“Em  em , để em  lấy.” Kỳ Anh Anh giơ tay lên, ý đề nghị   thể cung cấp thước.
“Aida, như vầy  thể   lắm , lỡ như xúc phạm đến lòng tự trọng của nó thì  giờ?”
Ngoài mặt thì  vẻ như Văn Tâm đang đồng tình, kỳ thật trong mắt  sáng bừng, cô cũng   rốt cuộc là chân ai ngắn hơn.
Đương nhiên, khi con mèo   xuất hiện thì cô cũng  nhận , nó chính là con mèo thứ năm của nguyên chủ. Cũng chính là đương kim thần tượng đỉnh lưu Liên Văn Bách hôm  còn  chương trình cùng cô. Hình thể, vẻ ngoài, chủng loại, tất cả đều tương đồng với Đại lão năm, hơn nữa  khéo  xuất hiện  thời gian Liên Văn Bách biến mất. Văn Tâm  thể xác định một trăm phần trăm, nó chính là Đại lão năm.
Hiển nhiên, vì hiệu ứng bươm bướm khi cô xuyên  quyển sách , phương thức xuất hiện của các Đại lão đều  đổi. Đại lão bốn vốn  do Lý Tinh Tinh nhặt , kết quả  biến thành do Cậu ba nhặt . Đại lão năm vốn là do nguyên chủ tốn một  tiền lớn mua về, cuối cùng  thành khách mời của tổ chương trình.  theo quy luật của cốt truyện thì cuối cùng năm con mèo  đều cũng sẽ đến cạnh Văn Tâm thôi.
Vậy nên, bé chân ngắn , tạm thời nhịn một chút nhé~
Không ai phát hiện, khách mời hôm nay    cứng  tại chỗ.
Bọn họ đang  gì ? Chân  ngắn á? Giỡn hả,  chính là thần tượng  công nhận là trong top cao đó, hơn nữa chân còn  thẳng  dài, thường xuyên  fans gọi là phái  chân đó. Từ từ, giờ  biến thành mèo , chân mèo hình như sẽ ngắn hơn nhiều. Cũng  đúng, dù  ngắn thế nào thì sẽ sẽ  đến mức ngắn so với rùa chớ? Chân của Quy Quy   thấy ,  thô  ngắn, hệt như tảng đá ,  …
Liên Văn Bách  dám tin cúi đầu   . Hửm, cũng bình thường mà? Móng vuốt nhỏ lông xù, còn  đệm thịt hồng nhạt đáng yêu, chân ngắn chỗ nào chớ? Lập tức Liên Văn lấy  tự tin.
Mấy  cứ đo ! Cho mấy  đo,  tui sẽ đợi mấy   vả mặt. Đến lúc đó từng  mấy   xin  tui,  đó mỗi  đền bù một con cá khô, Văn Tâm thì  cần, thơm thơm một cái là  .
Liên Văn Bách nghĩ , Kỳ Anh Anh  lấy thước .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-59-chan-ngan-2.html.]
Đầu tiên là do Ảnh đế Tả Tuyết Phong xung phong , do cho rùa thần nhà  . Mọi  đều , Quy Quy là một con rùa già  sống hơn trăm tuổi, ngày thường  bình thường đó nhưng thực tế vô cùng thông minh. Tả Tuyết Phong  lấy thước tới thì Quy Quy vốn đang  im như lão tăng nhập định  duỗi đầu và bốn chân  trong mai . Duỗi  duỗi rôi duỗi~ Woa! Không ngờ luôn, thoạt  Quy Quy cứ như hàng đồng thau  là vương giả thứ thiệt. Chân nó  ngờ   thể vươn dài đến , chừng hơn mười centimet.
Tả Tuyết Phong cũng sợ đến ngây : “Quy Quy  kỳ thật mi chính là siêu mẫu giới rùa đúng ?”
Quy Quy dùng đôi mắt như hạt đậu xanh của  khinh thường liếc Tả Tuyết Phong một cái, hình như  , siêu mẫu thì  là gì,  đang coi khinh ông rùa đây hả.
Tất cả   trong khung bình luận đều chờ xem kết quả đo lường của bé chân ngắn.
“Nào nào nào cược , tui đoán chân của mèo con ngắn hơn đó, cược năm bao cá khô.”
“Đám ma quỷ mê cờ b.ạ.c mấy , tui cũng cược hai bao!”
“Từ từ… Mấy  quá coi thường chân ngắn , tuy rằng nó  thể so  với tuyển thủ ưu tú như Nhóc con và Cậu ba, nhưng ít nhất so với Quy Quy và Tiểu Bát sẽ  thua .”
“Không, lầu  nè, cô   là  khi đo thì cô thiệt sự  thể tin  chân nó ngắn đến mức nào .”
Toàn dân đang chờ mong, rốt cuộc Tả Tuyết Phong cũng cầm thước  về hướng bé chân ngắn. Nào ngờ bé chân ngắn  đột nhiên náo loạn, vặn qua vặn   bàn, kêu meo meo  ngừng: Tui  cần , tui  Tâm Tâm!
Tả Tuyết Phong   hiểu tiếng mèo, tự nhiên  thể thỏa mãn yêu cầu của nó, đành  dùng chiêu khích tướng: “Có  mi sợ thua mất mặt nên mới  chịu đối mặt với hiện thực ?”
Chân ngắn lập tức phát tính tình, giơ móng.
“Meo!” Ai sợ!
Tả Tuyết Phong  tiến lên nhờ Văn Tâm cố định cơ thể mèo con, nhắm thẳng thước  móng vuốt bé mèo chân ngắn,  đó, bào  con  chính xác: “Bảy phẩy chín centimet.”
“Meo meo meo…” Liên Văn Bách ngu tại chỗ.