Nhớ  ba ngày , Trà sữa vẫn còn là một  thận tượng tuấn tú lịch lãm. Tuy  giàu bằng Kỳ Trưng, nhưng luận về tài hoa và ngoại hình thì  hề thua kém tí nào. Nghĩ đến đây, trong lòng bạn Trà sữa phiền muộn vô cùng.
Nhóc đen,   là sẽ dạy tui cách khôi phục thành   đó, quý ngài đừng  quên đó! Nếu ngài   quên thì để mèo rừng tới dạy cũng . Con mèo rừng  tuy  ngốc tí, nhưng công phu đổi hình từ mèo thành  cũng thành thạo lắm đó. Khiến Trà sữa tui thèm  luôn nè!
Nó  thể nhịn nổi nữa, vươn cái chân ngắn ngủn bấu víu Văn Tâm: “Meoo meoo~” Tâm Tâm ơi đừng   nhiều với cái tên  nữa, mang tui về nhà luôn  ?
Văn Tâm  hiểu tiếng mèo, cô nghĩ là Trà sữa  ôm nên đón lấy nó từ trong tay Kỳ Anh Anh, nhẹ nhàng xoa xoa đầu nó: “Ngoan, lát nữa chúng  ăn đồ hộp nhé.”
“Meo meo…” Không cần đồ hộp, tui chỉ  về nhà thôi.
Bé Trà sữa nỗ lực kháng nghị, nhưng  hiểu  mí mắt  càng nặng, thậm chí  thể  rõ hình dáng Văn Tâm nữa.
“Meo?” Sao  chứ?
Giây tiếp theo, linh hồn hoán đổi.
_______________________
“Úi giời ơi tổ tông của , cuối cùng  cũng tỉnh !” Người đại diện Lư Hạo của Liên Văn Bách đỏ mắt, một  đàn ông  hơn ba mươi tuổi  thiếu chút nữa   thành lời.
Ba ngày , đột nhiên Liên Văn Bách   hôn mê trong căn hộ của . Hôm   mới  tin, lập tức liên hệ công ty bắt đầu phong tỏa tin tức cũng như đưa Liên Văn Bách đến bệnh viện.  bất luận thế nào, bác sĩ cũng   cách nào để chữa trị cho Liên Văn Bách. Nếu   hô hấp của   vẫn luôn đều đặn, Lư Hạo còn nghĩ rằng   …
“Anh Lư của  lớn tuổi ,  chịu nổi kinh hãi ,    chuyện gì  thể báo  cho   . Cậu   là mấy ngày nay fans  thấy , suýt chút  đạp đổ công ty luôn .”
Liên Văn Bách   nghệ sĩ thường,   chính là chỉnh lưu đó. Khái niệm của đỉnh lưu là gì, đó là chỉ cần thuận miệng gọi một đồ uống cũng  thể lên Hotsearch. Lần  trong thời gian tham gia chương trình Liên Văn Bách  nhận lịch hoạt động tuần lễ thời trang New York, vốn dĩ nhóm Cải trắng   bất mãn, cho rằng công ty quản lý  sắp xếp thời gian hợp lí khiến Liên Văn Bách  liên lụy.  suy xét đến việc nếu  tham gia tuần lễ thời trang sẽ   nhiều ảnh phúc lợi thì bọn họ  truy cứu nhiều nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-68-toi-dua-co-di-1.html.]
, ngay tại thời điểm mấu chốt , Liên Văn Bách  hôn mê. Hơn nữa  ba ngày liền ! Công ty  thể  hủy bỏ hoạt động tại tuần lễ thời trang, hơn nữa còn  đăng Weibo chính thức xin  nhóm Cải trắng.  đó cũng chỉ là kế sách tạm thời, lịch trình của Liên Văn Bách vô cùng dày đặc, nếu còn liên tiếp hoãn các hoạt động khác mãi  xuất hiện thì  sớm  muộn cũng sẽ  ngày giấy  thể gói  lửa. Nói thật, nếu hôm nay Liên Văn Bách  tỉnh thì Lư Hạo chỉ đành  nghĩ đến tình huống  nhất .
“Rốt cuộc là  xảy  chuyện gì ?” Xác định Liên Văn Bách  , Lư Hạo nhịn   hỏi.
Liên Văn Bách mới  tỉnh ,  trả lời vấn đề của Lư Hạo mà mà  chằm chằm tay ,    xuống chân,  một lúc lâu mới chớp mắt : “Có thể là em chỉ ngủ một giấc thôi.”
“Ngủ một giấc? Cậu giỡn với  đó hả?” Ai   thể ngủ ba ngày liền chứ!
Liên Văn Bách xốc chăn xuống giường,  dậy nhảy nhảy thử: “Chỉ ngủ một giấc thật mà.” Chỉ là lúc ngủ linh hồn hóa thành một con mèo thôi mà.
Lư Hạo vẫn  tin, nhưng  chỉ là  đại diện thôi, cũng   nhà nghiên cứu sự kiện thần bí gì, mặc kệ là Liên Văn Bách ngủ thật  là ngủ giả thì điều quan trọng nhất bây giờ là,   tỉnh  . Vì thế  phất phất tay, lấy điện thoại : “Giờ   gọi báo cho công ty , bên chỗ fans thì giao cho  .”
“Anh Lư, nếu em   thể thời gian tới em  tạm dừng công việc một thời gian thì  thấy thế nào?” Liên Văn Bách nghiêm túc  Lư Hạo.
Lư Hạo trầm mặc: “…”
Dù   đồng ý thì công ty cũng  thể cho phép , hiện tại Liên Văn Bách đang là cây hái  tiền của công ty mà, nếu   tạm ngưng hoạt động thì doanh thu của công ty sẽ sụt giảm ít nhất đến một nửa.
“Trong thời gian nghỉ ngơi em sẽ  album mới, chỉ là  thể tham gia các hoạt động thôi.” Liên Văn Bách cũng  yêu cầu của   quá đáng, nhưng  mắt,   chuyện quan trọng   .
Lư Hạo ngờ vực hỏi: “Là do vấn đề  thể ?” Đột nhiên  hôn mê ba ngày, nhất định   chuyện nhỏ, đứa nhỏ Liên Văn Bách  dù  vô tư đến  thì cũng sẽ lo lắng cho sức khỏe của  thôi.
 Liên Văn Bách  lắc đầu: “Không, em  theo đuổi một cô gái.”
Lư Hạo: “…”