Văn Tâm hỏi: “Cụ thể là việc gì chị Lệ?”
Hạ Lệ trả lời cụ thể, chỉ : “ cũng chỉ mới nhận thông tin thôi, ý bên thì hẳn là liên quan đến vai diễn tiếp theo của em.”
“Khí phi” đóng máy, chương trình “Một ngày của minh tinh” cũng kết thúc. Hiện tại Văn Tâm vẫn lịch trình gì. mà loại chuyện tham khảo lựa chọn tài nguyên của nghệ sĩ cũng đến mức kinh động đến CEO của tổng bộ tập đoàn chứ? Để tránh hiểu lầm, Văn Tâm hỏi thêm một câu: “Chị Lệ, chị Tổng giám đốc Kỳ, là Tổng giám đốc Kỳ Linh San ?”
“Không.” Đầu bên điện thoại Hạ Lệ dừng một chút: “Là Tổng giám đốc Kỳ của tổng bộ.”
Văn Tâm: “…”
Lần thứ hai Văn Tâm xác định một sự thật – Kỳ Trưng quả thực yêu thầm cô mà!
Tuy sớm đoán , nhưng ngay từ đầu tỉnh khả thi lẽ chỉ mới hai mươi phần trăm, giờ vượt ngưỡng xác suất năm mươi phần tẳm . Nếu còn cứ như thì Văn Tâm lý do tin tưởng, một ngày nào đó tình trạng yêu thầm sẽ trực tiếp bay lên trạng thái theo đuổi chói lọi. Sau đó dựa theo giả thiết bình thường về mấy Tổng giám đốc bá đạo, chừng sẽ mấy lời kỳ kỳ quái quái, ví dụ như:
“Em thành công hấp dẫn lực chú ý của .”
“Miệng cần nhưng thể thành thật đó.”
“A, em đang chơi với lửa đấy, em cái cô tiểu yêu tinh ~”
Trời ạ, hình ảnh gì thế !
Kỳ Trưng còn đỡ, tưởng tượng đến những chuyện diễn mặt bé mèo bông xù , cả Văn Tâm nổi hết da gà! May quá may quá, cô hiểu tiếng mèo.
May mà lúc Hạ Lệ sợ cô nghĩ nhiều, nhanh chóng giải thích: “Đừng sợ, chị Tổng giám đốc Kỳ chỉ giới thiệu một đạo diễn cho em thôi, nếu em yên tâm thì chị thể cùng em.”
“… Hóa là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-71-mot-hai-ba-tro-xo-la-day-1.html.]
Văn Tâm nhẹ nhàng thở , bộ những tình tiết ảo tưởng trong đầu đều biến mất. Chỉ là, cô cũng chẳng sợ Kỳ Trưng sẽ gì . Nếu thật sự ý nghĩ đó thì ở hình mèo tiện hơn hình nhiều, còn thể một cách thần quỷ nữa. Vì thế cô yên tâm, cũng xác nhận thời gian gặp mặt với Hạ Lệ. Sau đó cô mới ngắt điện thoại, chuẩn tắm rửa nghỉ ngơi.
Kỳ Trưng sắp xếp việc xong thì cũng dùng hết thời gian hôm nay, tỉnh mèo đen. Đang định đến phòng Văn Tâm hưởng thụ dịch vụ chải lông thì cửa đẩy , con mèo chân ngắn màu sữa thong dong đến. Sắc mặt nó lắm, đôi mắt tròn vo mờ mịt ngân ngấn nước.
“Anh mèo đen ơi, tui Tâm Tâm từ chối ! Oaoa!” Trà sữa nức nở chạy tới.
“Từ chối thế nào?” Mắt mèo đen lóe lóe, thầm nghĩ, cũng may phản ứng nhanh, thấy tin nhắn thì lập tức phòng xử lý.
Thật ngờ, Trà sữa một năm một mười khai hết bộ: “Tui hỏi Tâm Tâm ngày mai gặp mặt , tui hẹn hò với cô , nhưng mà cô ngày mai thời gian. Vậy còn hết, cùng lắm thì hôm nào cũng mà, kết quả cô là, nếu tui bạn thì vui lòng mời tui tới nhà khách, nhưng nếu hẹn hò thì cô đồng ý.”
Càng càng đau lòng, cuối cùng nó gào một tiếng thét: “Oa… Tui thất tình !”
Mèo đen: “…” Làm bây giờ, lúc rõ ràng đồng tình an ủi nó mới đúng chứ. Chỉ là vui vui thế nhỉ?
May mà lúc mấy con mèo khác cũng thấy động tĩnh, sôi nổi chạy tới. Nghe Trà sữa lem nhem nước mắt mước mũi kể hết chuyện, những con mèo khác đều tỏ vẻ đồng tình với nó.
“Đừng đừng , mấy loại chuyện tình cảm thể cưỡng cầu .” Thân là một cô gái, Ragdoll vô cùng đồng tình với Trà sữa, nó vỗ vỗ đầu con mèo chân ngắn, lựa lời : “Cậu thích cô gái thế nào, cho chị, chị sẽ giới thiệu cho .”
Trà sữa ngưng , dùng móng vuốt xoa xoa mắt : “Tui thích cô gái xinh dịu dàng, nấu ăn ngon í.”
“Khó trách mi coi trọng Tâm Tâm.” Mèo rừng bừng tỉnh đại ngộ.
“Mấy em gái như nhiều lắm á.” Ragdoll .
“Nào nhiều chứ, đầu tiên là xinh nè, đạt tới trình độ của Tâm Tâm thì cũng khó lắm mà?” Mèo rừng phản bác.
Thấy Trà sữa bắt đầu , Ragdoll câm nín, trừng mắt liếc mèo rừng, vồ cào cái tên thúi một cái: “Anh ít hai câu !”
Mèo rừng ấm ức. Tui , !