Văn Tâm dở dở , đang định bế từng con lên dỗ dành thì chuông điện thoại vang lên. Là một dãy lạ, trông giống quảng cáo tiếp thị lắm, nhưng cứ bám riết tha kêu bảy tám hồi vẫn dứt, Văn Tâm đành nhận.
“Xin chào.”
“Là .”
Đầu bên điện thoại truyền đến giọng nam trầm thấp.
“Tổng giám đốc Kỳ?” Văn Tâm kinh ngạc nhướn mày, Nhóc con gọi điện thoại cho : “Lịch hẹn hôm nay gì đổi ?”
“Không đổi, chỉ báo với cô một tiếng, xe của đơi cửa.” Kỳ Trưng .
Kỳ Trưng dứt lời, ba con mèo đang lăn lộn cửa càng gào lớn hơn nữa.
“Meo meo meo!” Nghe thấy Tâm Tâm, tên quả nhiên là ý mà!
“Meo meo…” Mãnh liệt kháng nghị cô gặp riêng .
“Meoo meoo~” Đàn ông đều là đám móng heo hết, Tâm Tâm cô đừng để mắc lừa~
“…”
Dù Văn Tâm hiểu tiếng mèo nhưng giờ cũng đại khái hiểu chuyện gì . Tuy cô thật sự cho đám chúng đang đợi ngoài cửa tên vô gì , chính là Nhóc con đó. nghĩ đến tính cách cao ngạo kỳ cục của Nhóc con, sợ chắc giờ vẫn bại lộ thận phận nhỉ?
“Xảy chuyện gì ?” Kỳ Trưng cũng thấy tiếng ồn ào của đám mèo, nghĩ rằng xảy chuyện gì, hỏi.
“Cũng gì…” Văn Tâm nhịn nhẹ nhàng xoa xoa mấy cái bụng mềm mại.
“Vậy là?”
“Bọn chúng cùng .”
Kỳ Trưng: “…”
Mười phút , ghế chiếc Bentley màu đen lấp đầy. Văn Tâm phía ngoài cùng bên , trong lòng ôm bé Trà sữa, kế đến cạnh đó là mèo rừng và Ragdoll. Hai con mèo lớn nửa ghế, thần thái trông lười biếng, nhưng nếu cẩn thận quan sát thì thể thấy bọn chúng đang chằm chằm đàn ông ghế lái như hổ rình mồi.
Mèo rừng lén cho Ragdoll một ánh mắt: “Thấy , là gì đó mà.”
Ragdoll gật gật đầu: “ , tuy thường ngày đầu óc kém, nhưng coi như lập công .”
Chỉ mỗi bé Trà sữa mơ màng: “Chuyện gì ? Cái gì mà gì đúng hả?”
Mèo rừng giải thích: “Mi từng thấy Tổng giám đốc nhà ai tự lái xe đến đón ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-72-sen-hot-phan-1.html.]
“Cho nên…” Bé Trà sữa chớp chớp đôi mắt đơn thuần.
“Cho nên nhất định là dụng tâm bất lương !” Mèo rừng kết luận, nhịn dậy thổi phồng bản : “Còn may mà phát hiện sớm, lát nữa mà mưu đồ gây rối với Tâm Tâm thì chúng sẽ cào ngay.”
“Cào ngay!”
Trà sữa vẫn còn mơ màng, kỳ thật vẫn hiểu lắm, nhưng câu cuối thì nó hiểu, vì thế lập tức giơ cái chân ngắn ngủi béo ních của xòe móng uy hiếp. Nó vẫn hồn nhiên rằng dáng vẻ của Kỳ Trưng thấu hết thông qua kính chiếu hậu. Kỳ Trưng đương nhiên cái đám chẳng lời nào lành , chừng còn đang trù tính tấn công thế nào đây, vì bắt đầu giải thích: “Lát nữa đưa cô đến gặp một đạo diễn, là bạn học ở Mỹ của tồi, gần đây đang dự án mới.”
Văn Tâm ngờ là chuyện : “Cảm ơn Tổng giám đốc Kỳ.”
“Không cần cảm ơn , cô là nghệ sĩ trướng công ty , trách nhiệm giúp đỡ cô mà.” Kỳ Trưng bình tĩnh .
Văn Tâm: “… Vâng.”
Có trách nhiệm… Quỷ á! Thích thì cứ thích , mấy lời dối ai thèm tin chứ?
Kỳ Trưng cảm thấy lý do của gì đúng, thậm chí, đợi Văn Tâm hỏi thì tiếp tục giải thích: “Vì đây là cuộc gặp mặt cá nhân nên tiện đưa trợ lý theo tham gia.”
Kỳ thật Văn Tâm chỉ , ngài thể để trợ lý chờ ở bãi đỗ xe cũng mà? xét đến cái tính nghĩ một đằng một nẻo của Nhóc con, Văn Tâm đành tiếp tục lấy bản lĩnh giữ nhà của , khẽ cau mày lo lắng hỏi: “Vậy mang mèo theo phiền gì ?”
“Không.” Kỳ Trưng thản nhiên . Đừng đến đám mèo , bản chất đều là , dù chúng thì cũng chỉ là ba con mèo thôi mà, còn thể lật trời ?
“Vậy thì an tâm .” Văn Tâm vui mừng hẳn, khóe miệng trộm cong lên.
Qua kính chiếu hậu, Kỳ Trưng biểu cảm nảy của cô, hiểu cũng nhẹ nhàng thở .
_______________________
Đường thuận lợi, nhanh đến nơi. Đó là một nhà hàng tư nhân chế độ hội viên, tiếp khách lạ. Kỳ Trưng mới dừng xe nhân viên đến tiếp đón. Lúc thấy Văn Tâm, nhân viên kinh ngạc, đây là đầu tiên thấy phụ nữ bên cạnh Kỳ Trưng, còn là một cô gái trẻ trung xinh như nữa. ngờ, cô gái còn ba con mèo hoạt bát đáng yêu theo nữa. Chúng đều là những con mèo quý xa xỉ, ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c bước hề sợ lạ tí nào, đặc biệt là một con mèo rừng trong đó còn quen thuộc thành thạo chạy lên .
“Meo meo meo~” Mau mau mau , nhà hàng tới , gan ngỗng ăn ngon lắm đó!
“Meo?” Thật hả?
“Meo…” Văn Tâm cho chúng ăn ở đây thật ?
Vì thế, ba con mèo đồng loạt mở to những đôi mắt tròn xoe Văn Tâm.
“…” Cô cũng chỉ Kỳ Trưng thôi.
Kỳ Trưng hổ là đạt cấp mười tiếng mèo , khi phòng riêng thì bảo nhân viên phục vụ mang cho ba con mèo một cái thực đơn, dặn dò: “Chúng nó chỉ món nào thì món đó.”
Nhân viên phục vụ: ??? Nhà hàng với thực đơn năm nghìn một món, ngài cứ mà để đám mèo gọi tùy ý ? là tiền thì gì cũng mà.