Văn Tâm còn  kịp thích ứng với tiết tấu dạy học của Nguyên Dương thì ngày hôm      mất . Đương nhiên, giáo viên thứ hai cũng  xuất sắc, chẳng kém gì Nguyên Dương.
Cô giáo họ Hứa, tên chỉ  một chữ Yên,   thì cứ như là một cô gái Giang Nam dịu dàng yếu đuối, nhưng khả năng chiến đấu  mạnh, một  cũng  thể dễ dạng hạ gục mấy thanh niên thường ngày  rèn luyện. Điểm  của Hứa Yên hơn Nguyên Dương là cô  là nữ, hiểu cấu tạo cơ thể nữ giới hơn. Dưới sự chỉ dẫn của cô , chỉ ngắn ngủn một ngày Văn Tâm   thể đá chân vung quyền  hình  dáng. Sau đó ngay ngày hôm , cô giáo Hứa Yên  đề nghị Văn Tâm bắt đầu mô phỏng theo động tác của . Văn Tâm thầm nghĩ tuy luyện tập như  tiến bộ  nhanh nhưng cánh tay và cẳng chân cô sắp  nâng lên nổi tới nơi ! Học xong, Văn Tâm  thẳng lên giường lớn trong phòng ngủ.  lúc Cậu ba  lên  vòi đồ ăn vặt, phịch một cái nhảy lên giường đẩy Văn Tâm.
“Ui! Đừng đụng ! Đau!”
Mèo rừng: “Meo meo!” Tui sai  mà, đừng trách tui…
Văn Tâm tủi  , giọng  còn nghèn nghẹn tiếng  nức nở: “Hu hu, hôm nay    cơm cho    , mệt quá , lát nữa  bào dì Tinh Tinh gọi cơm hộp cho các con  ?”
Mèo rừng sợ ngây : “Meo?” Đã lúc   mà cô còn bận tâm chúng  ăn gì ?
Văn Tâm tiếp tục chật vật dùng điện thoại gọi cho Lý Tinh Tinh, nhưng lúc tay cô  giơ lên  một nửa thì   sức gì cả, cứ như cả  đều  rút cạn sức lực .
Mèo rừng chủ động chạy  dùng móng vuốt đẩy đẩy điện thoại của cô sang bên cạnh.
“Meoo~ meoo~” Đừng bận tâm nữa Tâm Tâm, cô mệt quá , mau nghỉ ngơi cho  .
Văn Tâm  qua con ngươi màu nâu nhạt của mèo rừng, lý trí và  thể điên cuồng đấu tranh, cuối cùng vẫn  thể thắng nổi cơ thể, phịch một tiếng, cô vùi đầu xuống giường.
Mèo rừng cố gắng ngậm góc chăn  kéo lên đắp cho Văn Tâm. Rồi nó  phát hiện chỉ dựa  sức của một con mèo như nó  đủ để kéo chăn , dù đây chỉ là một cái chăn lông vô cùng nhẹ mà thôi. Vì thế nó nhẹ nhàng nhảy xuống giường, vội vàng gọi Ragdoll và mèo đen . Dưới sự đồng lòng của ba con mèo, cuối cùng cũng đắp chăn cho Văn Tâm xong.
Mèo rừng thở hổn hển: “Phù, hôm nay Tâm Tâm quá mệt mỏi , chúng   chăm sóc cô  thật  mới .”
Ragdoll chớp chớp đôi mắt to màu xanh ngọc: “Vậy cơm chiều hôm nay thì   giờ?”
Mèo rừng : “Tự chúng  giải quyết !”
Nghe thì hào hùng chí khí lắm, nhưng giờ tất cả bọn họ đều là mèo, dù  biến thành   thì cũng  thể  đây ngay .
Mèo rừng hỏi mèo đen theo bản năng: “Nhóc đen,   xem   giờ?”
Mèo đen  qua Văn Tâm đang buồn ngủ mỏi mệt  giường,   gì, chỉ lặng lẽ dém góc chăn  cho Văn Tâm kĩ một chút: “Đi tìm mèo quýt .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-77-tri-ky-qua-1.html.]
Bé mèo quýt đang ghi chép  mấy  liệu thần bí nào đó. Đột nhiên cả nhà đều đến tìm, nó còn cho là  xảy  chuyện gì lớn nữa, kết quả mèo đen  : “Mi lấy iPad đặt mấy phần cơm hộp .”
“Cơm hộp? Hôm nay Tâm Tâm  nấu cơm ?” Bé mèo quýt nghi hoặc.
“Để cô  nghỉ ngơi.” Mèo đen đến gần dùng móng vuốt lướt lướt giao diện iPad: “Có phần mềm đặt cơm ?”
“Không , nhưng đợi download tí là .” 
Lần mò một thời gian dài, bé mèo quýt  sử dụng cái iPad  vô cùng thuần thục,  nhanh nó  tải xuống một app đặt thức ăn, hơn nữa còn mở  một danh sách cả dãy món ngon.
Mèo Ragdoll xích  gần,  đến hai mắt dựng : “Tui  ăn cái !”
Trà sữa cũng chảy nước miếng: “Tui cũng …”
Mèo đen  thèm để ý đến hai con ,  với mèo quýt: “Tìm xem thử  phần cháo nào thanh đạm chút , mua cho văm tâm ít cháo.”
“Có chứ!” Bé mèo quýt thanh thúy đáp, móng vuốt lướt nhanh đến giao diện món cháo: “Cháo thịt nạc trứng bắc thảo, cháo thịt gà nấm hương, cháo hải sản sò điệp… chọn cái nào?”
Mèo đen cẩn thận quan sát  nghĩ đến sở thích thường ngày của Văn Tâm, : “Vậy lấy cháo thịt nạc trứng bắc thảo ,  đó mua thêm ít bánh bao hấp nữa.”
“Đặt luôn đây!” Bé mèo quýt ấn móng vuốt xuống.
Chọn cho Văn Tâm xong, Trà sữa và Ragdoll đều nghĩ   chắc  đến lượt bọn họ . Kết quả mèo đen  : “Trong nhà  rượu thuốc ?”
Đám mèo đồng loạt ngơ ngác lắc đầu.
Mèo đen : “Vậy mua thêm ít rượu thuốc , lát nữa mát xa cho Văn Tâm.”
Bé mèo quýt hỏi: “ mà papa mèo đen nè, lát nữa  định giải thích  về sự xuất hiện của những thứ ?”
Mèo đen  chút do dự đáp: “Cứ  là  mua.”
Đám mèo: “…”
Không ngờ   là loại như !  là đồ tâm cơ mà…