Mèo tôi nuôi hóa thành người rồi - Chương 85: Tổng giám đốc Kỳ thật trâu bò! (1)

Cập nhật lúc: 2024-12-15 10:47:00
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong tổng bộ Kỳ thị, văn phòng Tổng giám đốc tầng cao nhất hai vị Giám đốc trung niên bưng từng chồng văn kiện thật dày trong tay, của , gõ cửa nhưng dám. Đường Duệ xong công việc về, thấy cảnh tượng thì nhíu mày: “Giám đốc Chu, Giám đốc Vương, hai ông ở đây gì?”

Hai thấy giọng Đường Duệ, vội vàng chạy tới như tìm vị cứu tinh: “Trợ lý Đường trợ lý Đường, giúp chúng .”

“Sao ?” Đột nhiên Đường Duệ dự cảm lắm.

Giám đốc Chu lau mồ hôi trán: “Chẳng là vì Tổng giám đốc Kỳ mới trở về, yêu cầu bọn báo cáo tổng kết công việc gần đây .”

Đường Duệ thở hắt : “Chỉ ?”

“Nếu là tổng kết công việc bình thường thì gì khó.” Nói mặt hai lộ vẻ mặt khó xử, mồ hôi lạnh trán ngừng ứa từng giọt.

Hóa , Giám đốc các bộ phận ngầm bàn bạc với nội dung và trình tự báo cáo công việc . Trong suy nghĩ bọn họ, cứ báo cáo thành tích để tâm trạng Tổng giám đốc khá hơn, đó mới báo cáo những mặt thành, thì Tổng giám đốc cũng đến mức nổi trận lôi đinh.

Ai mà ngờ, Giám đốc nhân sự tự tin nhất lên báo cáo đầu tiên cơn giận đè xuống. Kế đến là Giám đốc hậu cần nơm nớp lo sợ lên đài đến giờ vẫn , nhưng cô thư ký pha cà phê ngóng tin tức tặng cho bọn họ bốn chữ: Tự cầu phúc .

Giám đốc Chu và Giám đốc Vương chẳng tự tin gì mấy, vốn còn nương nhờ gió Đông của hai , ai ngờ hướng gió đổi thất thường, gió Đông biến thành gió Tây Bắc, rét lạnh. Bấy giờ bọn họ mới tìm đến Đường Duệ, nhờ chỉ đường. Đường Duệ là trợ lý đặc biệt mà Kỳ Trưng tín nhiệm nhất, trong công ty chỉ một Đường Duệ thể sờ lòng Tổng giám đốc Kỳ.

“Trợ lý Đường, già trẻ, thể thất nghiệp .”

“Để xem .” Đường Duệ im lặng một lát hai nơm nớp lo sợ mặt, cửa lớn văn phòng đóng chặt, bất đắc dĩ đồng ý.

Hai lập tức cảm ơn dứt.

Đường Duệ gõ cửa . Giám đốc Lý của bộ phận hậu cần trút giận xong , đang tái mặt thu dọn đồ đạc của . Đường Duệ ông cũng thấy, cũng chẳng chào hỏi, thất hồn lạc phách ngoài.

Đường Duệ thấy cảnh tượng thầm nghĩ gì đó . Tuy thường ngày lúc nào Kỳ Trưng cũng trưng vẻ mặt hầm hàm, nhưng giờ đều co giãn , thưởng phạt rõ ràng, cảnh tượng khiến bất an như thường thấy bao giờ. Anh nhẹ giọng hỏi thử: “Sao , đột nhiên nổi giận như ?”

Kỳ Trưng , chỉ hỏi: “Hai ?”

“Không dám , nhờ thăm dò thử.” Đường Duệ bất đắc dĩ lắc đầu.

“Xem bọn họ cũng tự hiểu.” Sắc mặt Kỳ Trưng lắm.

Kỳ Trưng ở công ty bốn tháng, tuy danh nghĩa vẫn khống chế vận hành công ty qua tay Đường Duệ, nhưng thể tránh ở chỗ nào đó tránh mắt . Đặc biệt là trong nội bộ Kỳ thị, khi những lời đồn về việc Kỳ Trưng thất thế dấy lên, mấy vị Giám đốc cũng lôi kéo ít nhiều.

Đường Duệ rũ mắt: “Quét sạch là chuyện , nhưng Tổng giám đốc Kỳ , nước quá trong ắt cá.”

Kỳ Trưng liếc : “Cậu rảnh lắm ?” Ý là đuổi.

Cuối cùng Đường Duệ cũng nhận gì đó đúng. Bình thường dù Kỳ Trưng nổi giận cũng giữ lý trí, nhưng hôm nay cứ cảm giác hình như Kỳ Trưng đang… giận cá c.h.é.m thớt ?

Đường Duệ giật ngây , đó mới nhận tài liệu mặt Kỳ Trưng vẫn còn ở trang khi mấy tiếng , cũng nghĩa là trong thời gian xem một trang nào cả. Đường Duệ hỏi thử: “Tổng giám đốc Kỳ, ngài gặp chuyện gì phiền não ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-85-tong-giam-doc-ky-that-trau-bo-1.html.]

Gương mặt lạnh tanh của Kỳ Trưng nhất thời căng lên.

Đường Duệ càng chắc chắn suy đoán của , đó : “Có gặp vấn đề gì về chuyện tình cảm ? Không thì ngài cho , nghĩ kế cho ngài.”

Ban đầu, Kỳ Trưng mím môi, hổ dám mở miệng. Trước giờ luôn cao ngạo, trong lòng ngoài luôn giữ hình tượng . Nếu để Đường Duệ hóa ngay cả một lý do để ôm cũng nghĩ thì chẳng mất mặt ? nếu hỏi…

Mười phút , Kỳ Trưng cân nhắc hai bên lợi hại, cuối cùng quyết định, mặt mũi của vẫn quan trọng bằng sự khôi phục thể . Anh lựa lời : “Trước hết, đừng quá kinh ngạc, chỉ vì khôi phục thể mà thôi.”

“Ngài .”

Nói Đường Duệ lập tức thẳng lưng, nghiêm túc lắng . Anh còn tưởng là Tổng giám đốc Kỳ và Văn Tâm cãi , ngờ là chuyện chính sự. Xem quả nhiên vẫn là quá thiển cận, dùng ánh mắt nông cạn phỏng đoán Tổng giám đốc Kỳ, ngài là một minh như , thể…

ôm Văn Tâm.”

Đường Duệ: “…”

Kỳ Trưng chẳng thấy gì lạ, vẫn tiếp tục : “ nghĩ nhiều cách , nhưng cách nào cũng thấy thích hợp, ôm cô nhưng hiểu lầm ý gì khác với cô .”

Đường Duệ ngắt lời , thể tin tai : “Tổng giám đốc Kỳ, ngài đừng là hai con mà vẫn còn ôm chứ?” Thế chẳng nhẽ là… theo bản năng hả?

“…”

Gương mặt bình tĩnh mà Kỳ Trưng cô giữ nãy giờ rốt cuộc cũng nứt một khe hở.

Trải qua một màn giải thích chẳng vui vẻ tí nào, rốt cuộc Đường Duệ cũng hiểu rõ ràng, hóa những gì nghĩ giờ đều là sai lầm.

Văn Tâm mang thai!

Văn Tâm cũng quan hệ nam nữ với Tổng giám đốc Kỳ!

Tổng giám đốc Kỳ cũng thích Văn Tâm! (Đây là do Tổng giám đốc Kỳ đích , dù Đường Duệ nghi ngờ độ chân thật của câu .)

Sau khi giải thích rõ ràng, vấn đề cũng đơn giản hơn nhiều. Đại khái là bây giờ Kỳ Trưng tiếp cận con gái nhà nhưng hổ, da mặt đủ dày, hơn nữa còn để khôi phục thể .

Đường Duệ nghĩ vỡ đầu cũng nghĩ thông nổi, ôm Văn Tâm thể khôi phục chứ? nếu Tổng giám đốc Kỳ thì là một trợ lý xuất sắc chuyên bày mưu giải nạn cho ông chủ, nghĩ cách nhất. Không thể , mấy chuyện đúng là trong nhà tỏ, ngoài ngõ tường mà. Là ngoài cuộc, Đường Duệ chỉ cần năm giây nghĩ một cách tuyệt hảo cho Kỳ Trưng.

“Nếu ôm hợp tình hợp lý thì nhất định tạo cảnh mà khi đó dù ôm cũng hổ.” Đường Duệ ghế sô pha tròn văn phòng, ngón trỏ gõ nhẹ mặt bàn, hai mắt sáng ngời: “ , trong lễ trao giải là thích hợp nhất.”

nhỉ…” Kỳ Trưng sững sờ một hồi lâu. hình như gì đó khang khác với tưởng tượng của thì ?

Đường Duệ nhận tâm tư nhỏ của Kỳ Trưng, tiếp: “Ngài trao giải, cô Văn lên nhận giải, khi trao cúp xong thì ngài thể quang minh chính đại ôm cô .”

Kỳ Trưng lập tức gật đầu: “Cứ như , nhanh lên.”

Loading...