Từ lúc chào đời, kỳ thật Hoắc Khang  gặp  ít nguy hiểm. Nói cho cùng thì đua xe cũng là một môn thể thao nguy hiểm và kích thích. May mà trời sinh Hoắc Khang  trái tim lớn, mấy chuyện nguy hiểm đó với  cũng chỉ là một trò chơi chẳng to tát gì mấy. Mãi đến hôm nay khi  Kỳ Trưng  bằng ánh mắt bình thản như  Hoắc Khang mới hiểu  cái gì gọi là nguy hiểm thật sự. Nụ  của Hoắc Khang cứng đờ: “Trùng hợp quá, Tổng giám đốc Kỳ.”
“Trùng hợp thật.” Tầm mắt Kỳ Trưng khóa chặt hai tay  ôm Văn Tâm , trầm giọng .
Hoắc Khang cảm nhận  cơn gió rét lạnh thổi qua,  kìm  run cầm cập: “ chỉ tới chào hỏi Văn Tâm một tiếng,   ý gì khác, ừm Tâm Tâm ,  còn chuyện gì nữa thì   .”
“Tâm Tâm?” Kỳ Trưng  nắm  từ khóa chính xác một  nữa.
Hoắc Khang: “…”
Hắn còn  thể sống sót  tháy mặt trời ngày mai  đây? Hu hu, cái đồ nhóc con thúi Bé tư   chẳng , chỉ  đẩy  lên đầu sóng gió thôi!
Bất đắc dĩ, Hoắc Khang đành  đưa ánh mắt cầu cứu  Văn Tâm. Mama Tâm Tâm , cô quản đàn ông của   kìa! Không yêu thì thôi chớ thương tổn !
Văn Tâm  Hoắc Khang  đến suýt bật , vì bộ dạng đáng thương  của  đúng là giống hệt như lúc mèo rừng quậy phá tìm đường c.h.ế.t   đánh . Mấu chốt là, đứa nhỏ  còn nhớ ăn chứ  nhớ đánh,    đánh    còn tiếp diễn. Lần nào Văn Tâm cũng  chọc tức, nhưng cứ  thấy bộ dạng đáng thương của  cuối cùng cũng nhịn    tay cứu giúp. 
Lần   hiểu  nữa, hình như   đắc tội Nhóc con .  dù gì đây cũng là nơi công cộng, để  gây sự chú ý, Văn Tâm cảm thấy cô vẫn nên  tay  dịu bầu  khí thì hơn, vì thế cô mở lời: “K thần, hình như bên    tìm .”
“À , đó là bạn của , tìm   chuyện quan trọng, suýt nữa thì   quên mất , cảm ơn cô Văn  nhắc nhở.” Rốt cuộc Hoắc Khang cũng tìm  cọng rơm cứu mạng, lập tức biến tăm, tốc độ vô cùng nhanh, gần như khiến   nghi ngờ     bôi dầu tăng tốc .
Kỳ Trưng đang định tính sổ   thể phát  , chỉ  thể nén  đợi đến khi biến thành mèo  xử lý . Vậy còn  đủ, Văn Tâm   như  như  vô tình giải thích  Hoắc Khang: “K thần tình cờ  ngang qua chào hỏi  một tiếng,  ngờ Tổng giám đốc Kỳ cũng quen   .”
Chào hỏi mà cũng cần ôm? Hắn cho là đang ở nước ngoài hả?
Đương nhiên là Kỳ Trưng vẫn  nguôi giận, từ  xuống  đều như toát lên ba chữ in hoa: TA KHÔNG VUI.
Bấy giờ Văn Tâm cũng phát hiện   gì đó  đúng lắm,  thầm trong lòng: Sao  thế , giữa Cậu ba và Nhóc con rốt cuộc  xảy  chuyện gì mà ngay cả cô cũng   ? Cướp đồ ăn hả?
Đến tối, lúc Văn Tâm trở về biệt thự thì hai con mèo cũng  lượt  về. Mèo rừng  tỉnh dậy  lập tức  tìm cứu tinh. Vốn  còn  tìm Văn Tâm, nhưng cứ nghĩ đến ánh mắt g.i.ế.c  của Nhóc đen bay nãy hình như là vì  ôm Văn Tâm một cái, nếu  còn  tìm Văn Tâm   sẽ chọc tức con mèo  thêm ? Không   , đàn ông khi ghen thật đáng sợ, mèo đực ghen tuông càng đáng sợ hơn. Cuối cùng, mèo rừng quyết định tìm đến con mèo  giá trị vũ lực  thứ hai trong nhà: Ragdoll.
Lúc đầu Ragdoll   chuyện   từ chối, dù  thì nó  từng tận mắt chứng kiến sức mạnh của mèo đen, dù  thêm một nó nữa cũng  thể là đối thủ của mèo đen.   nghĩ đến lúc  gặp khó khăn mèo rừng  giúp đỡ ngay  nhiều lời, giờ đến lượt mèo rừng gặp khó khăn  nó  thể  nghĩa khí như  . Vì , Ragdoll liền : “Được, tui sẽ liên thủ với .”
Mèo rừng vui đến như sắp bay lên, càng  càng thấy Ragdoll  mắt, thậm chí tập tính mèo bắt đầu rục rịch, suýt nữa nhất thời xúc động nhào lên l.i.ế.m lông Ragdoll, cũng may là giọng  của Bé tư cắt ngang .
“Chuyện thí nghiệm thế nào?”
Mèo rừng   đến đó  nổi điên: “Đừng  nữa! Ta  mới ôn thì Nhóc đen  tới!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-87-nguoi-yeu-cua-co-ay-1.html.]
Hai mắt bé mèo quýt sáng rực: “Thế nào? Papa mèo đen cũng ôm ?”
“Ôm cái con khỉ! Anh  còn  g.i.ế.c  nữa kìa!” Mèo rừng hung hăng trừng bé mèo quýt một cái: “Đợi lát nữa Nhóc đen đến đây tính sổ mi  giải thích cho , nếu  thì   đừng  mơ   mấy chuyện  cho.”
“…” Bé mèo quýt rụt rụt cổ,  dám  nhiều, chỉ sợ mèo rừng   kích thích.
Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo đến ngay, mèo rừng còn  dưt lời thì mèo đen  hùng hổ xuất hiện. Nó bước từng bước trầm   về hướng đám mèo, dường như trong mắt ngoại trừ mèo rừng thì   thấy bất kỳ gì khác, ngọn lửa trong đó hừng hực thiêu đốt gần như khiến nó mất hết lý trí. Trong lòng mèo rừng kêu lộp bộp mấy tiếng, lạnh , nhanh chóng thúc giục: “Mau mau mau, mau giải thích cho  !”
Bé tư sửng sốt, vội vàng cứu bồ: “Papa mèo đen đợi , chuyện hôm nay là em bảo Cậu ba   đó.”
“Cậu?” Mèo đen híp mắt, âm thầm duỗi móng vuốt .
“Bọn em chỉ  dùng phương pháp loại trừ thí nghiệm để tìm  bí mật khiến chị Ragdoll khôi phục   thôi.”
“ đúng đúng! Mục đích của  thật sự chỉ đơn thuần như  thôi! Hơn nữa,  thề,  chỉ ôm lễ phép một cái mà thôi, tuyệt đối   gì quá phận!”
Mèo đen  d.a.o động tí nào: “Động tác   là quá phận .”
Mèo rừng chỉ thiếu nước   thành tiếng: “Hu hu…”
Thấy mèo đen bất chấp tất cả sắp xông lên, Ragdoll nãy giờ vẫn thờ ơ  ngoài rốt cuộc cũng lên tiếng: “Nè Nhóc đen,  hỏi , tại    đánh ?”
“Hắn  mạo phạm Văn Tâm.”
Ragdoll phản bác: “ Tâm Tâm  cảm thấy  mạo phạm cô .”
Mèo đen hỏi : “Sao mi  Văn Tâm  cảm thấy  mạo phạm?”
Ragdoll khẳng định đương nhiên: “Nếu Tâm Tâm cảm thấy  mạo phạm thì với tính tình của cô ,  nghĩ là cô  sẽ   gì Cậu ba ?   Cậu ba  Tâm Tâm còn giúp  tìm cớ chuồn  nữa.”
Mèo đen im lặng một hồi. Mèo rừng  thấy  hy vọng, lập tức chạy đến bên cạnh Ragdoll, nịnh nọt đỡ eo cho nó. Ragdoll dùng ánh mắt bình tĩnh  mèo rừng: Yên tâm,    sẽ giúp  thì nhất định sẽ giữ lời.
Giờ phút , mèo rừng chỉ cảm thấy Ragdoll đúng là  trai kinh khủng!
 kế đó, mèo đen  : “  cũng  mạo phạm.”
Đám mèo: “???”
Anh đang  gì ? Đàn ông lớn tướng như thế mà còn   mạo phạm?