Khung bình luận lập tức dậy sóng.
“Đánh tới đánh tới !”
“Thích kiểu đánh chính diện như  đó, đừng   gì mà giao hữu là  hết  nọ,  đến tham gia thi đấu thì ai chẳng  thắng, Tâm Tâm xông lên !”
“Aaa   cứ  cảm giác như đang xem chung kết thế giới !”
“Bí ẩn muôn thuở của giới đua xe, liệu kỹ thuật của Moore xuất sắc hơn  thiên phú của Hoắc Khang cao hơn, hôm nay sẽ  câu trả lời.”
Từ khi  sự tham gia của Hoắc Khang và Moore, tính chất của chương trình    đổi. Không mấy ai còn cảm thấy đây chỉ là một trận đấu giải trí nữa, dù quy cách trường đua  bằng trường đua F1, nhưng thực lực của các tuyển thủ đều ở hàng đẳng cấp thế giới. Dưới ánh hào quang quá lớn của hai , những  khác  ảm đạm hẳn.
Hai tiếng  khi chính thức thi đấu là  thời gian  kích động  đau khổ với khán giả. Kích động là vì đây là thi đấu đồng đội, thành tích của mỗi tuyển thủ đều sẽ ảnh hưởng đến thành tích cuối cùng của cả đội. Thế nên, mỗi một phút một giây bây giờ đều ảnh hưởng quan trọng đến kết quả cuối cùng. Còn đau khổ là vì thế , để giữ  sự hưng phấn theo dõi của  xem đến cuối cùng, chương trình  cố tình sắp xếp Hoắc Khang và Moore đấu vòng cuối. Rõ ràng khán giả  xem trận đấu của hai   nhất,  mà   bắt chờ  chờ, trong lòng họ ngứa ngáy cứ như  hàng vạn con kiến bò ngang, chỉ hận các tuyển thủ thi   nhanh hơn chút nữa thôi.
Vòng một kết thúc, tuyển thủ  trận đầu của đội Văn Tâm là một cô gái tên Tiểu Hân,  từng tham gia thi đấu chính thức. Trông Tiểu Hân  nhỏ nhắn,  ngờ   trận  lao lên như sói vồ mồi, cắn c.h.ặ.t t.a.y đua chuyên nghiệp  về hưu của đội Thư Mạn Nhiên đang dẫn đầu, rút ngắn  cách thời gian còn mười lăm giây. Sau vòng , tất cả   đền kinh ngạc, cũng   ít đoàn xe  ý  chiêu mộ Tiểu Hân.
Vòng đấu thứ hai càng gay cấn hơn. Vòng   kéo giãn  cách quá nhiều, đến vòng  đội Thư Mạn Nhiên  nóng vội, cử tay đua nặng ký của đội  – Thư Diệc Nhiên, em trai Thư Mạn Nhiên. Tiếng tăm của Thư Diệc Nhiên trong giới đua xe cũng thường, chỉ dựa  chồng của Thư Mạn Nhiên mới  chút địa vị, nhưng dù  cũng là tay đua chuyên nghiệp,   tài. Qua vòng ,   kéo dài  cách dẫn đầu lên đến ba phút.
Bên đội Văn Tâm  nhụt chí hẳn, tuyển thủ thi đấu thứ hai  xuống xe  , xin : “Xin  Tâm Tâm,   cố hết sức .”
Văn Tâm lập tức an ủi: “Anh     , dù  đối thủ cũng là tuyển thủ top năm mươi trong bảng xếp hạng thế giới, bại  tay  chúng   mất mặt.”
Anh bạn   gạt nước mắt  : “Nếu  giỏi hơn chút nữa thì  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-93-tha-nuoc-1.html.]
Trong lòng Văn Tâm như thắt : “Được , những  cảm thấy buồn và khó chịu vì  thất bại sẽ  bao giờ dậm chân tại chỗ .”
Tuyển thủ đó hít hít mũi, tâm trạng nặng nề gật đầu. Cùng lúc đó, trong một góc khác của phòng nghỉ, Hoắc Khang cũng như đang đăm chiêu suy nghĩ gì đó.
Sau thời gian nghỉ ngơi ngắn, vòng đấu thứ ba chính thức bắt đầu. Vòng  đội Văn Tâm cử một tay đua lão luyện tham gia, phong độ của    vững vàng,   đến như một tay đua 50 – 50  thể bám sát  ngừng bất kì ai.
Sự xuất hiện của   tại vòng  khiến đối thủ  bất ngờ. Dù tuyển thủ trong đội của Thư Mạn Nhiên  kỹ thuật thế nào, vượt các khúc cua xuất sắc đến thế nào, lúc   cho rằng   thể bỏ đối thủ  lưng thì “50 – 50” cũng  thể theo sát. Một điều thần kỳ là “50 – 50” còn  cần dùng bất kỳ kỹ xảo cao siêu gì! Anh  chọc tuyển thủ  nước ngoài của đội Thư Mạn Nhiên tức điên, cuối cùng tâm còn  vững,  đội Văn Tâm phản kích kéo  cách về còn hai phút ba mươi giây.
Sau vòng đấu , sự hồi hộp đến lúc phân thắng bại càng lớn. Trong mỗi vòng đua, tuy hai phút ba mươi giây  nhỏ, nhưng đối với Hoắc Khang, kỷ lục vượt của  lớn nhất là mười phút. Kỷ lục của Hoắc Khang  ghi trong giải đấu thế giới, quy cách thi đấu vượt xa chương trình “Vận tốc cuồng phong” nhiều. Điều  khiến những  ủng hộ Hoắc Khang và Văn Tâm yên tâm hơn nhiều. Vì thế,  vòng ,   bắt đầu mở tiệc ăn mừng .
Trong phòng nghỉ của đội Thư Mạn Nhiên. Moore cau mày, ánh mắt lạnh lẽo liếc  tuyển thủ  phát huy thất thường   trong đội: “Bắt đầu từ ngày mai,   đuổi việc.”
“Moore, hãy   giải thích,  chỉ nhất thời phát huy   thôi,   cố ý .” Tuyển thủ  kinh ngạc trừng lớn mắt, vội vàng biện giải cho .
Moore  thèm    thêm  nào, chỉ ấn  tai    quyết định của  cho cấp . Tuyển thủ  lập tức thất nghiệp. Đây là phong cách  việc từ  đến giờ của Moore, những  khác cũng chẳng cảm thấy  gì sai, dù  đua xe cũng là một môn thể thao khắc nghiệt. Chỉ là,  lấy  hạng nhất vòng thứ ba, Thư Mạn Nhiên  do dự: “Moore, tình hình  chúng  còn  thể chắc thắng ?”
“Cô  tin ?” Ánh mắt Moore lạnh lùng.
“Không   tin, chỉ là…”
Thư Mạn Nhiên nhớ đến tư liệu lúc  cô  tra , Hoắc Khang và Moore cũng    từng đấu với , trong nửa mùa giải thi đấu thế giới , Moore đều  Hoắc Khang nghiền ép đánh bại. Đây cũng là lý do vì  giới đua xe đều  thừa nhận thực lực của Moore cao hơn Hoắc Khang. Tất nhiên là Thư Mạn Nhiên  nắm chắc sẽ giành  quán quân, giờ chỉ còn  hai vòng đấu, lỡ như Moore thật sự  thể thắng Hoắc Khang thì những lời cô    giành quán quân sẽ trở thành trò .
 Moore  cắt lời cô : “Không  nghi ngờ,  sẽ chứng minh cho   thấy ai mới là quán quân thế giới thật sự.”
Nói , Moore và cấp  của    lượt  dậy, chuẩn  đưa xe  đường đua. Trong phòng nghỉ chỉ còn  Thư Mạn Nhiên và em trai cô .