Trước khi vòng đấu bắt đầu, chị gái MC dùng giọng  trong trẻo cuốn hút giải thích trận đấu sắp đến hồi kết: “Đường đua núi Thanh Nham cao hơn mặt nước biển 3900 mét,  bộ đường đua  chiều dài 200 kilomet,  bảy mươi chín khúc cua lớn nhỏ, đường đua phức tạp. Kỷ lục  ghi nhận là một giờ bốn mươi phút chín giây, tốc độ bình quân 134 km/h, đáng  là kỷ lục   K thần thiết lập năm mười sáu tuổi, đến nay vãn  ai phá .”
Cái gì? Mới mười sáu tuổi!
Mọi   khỏi hít một .
Mười sáu tuổi là độ tuổi tiêu chuẩn nhà nước cho phép cấp bằng lái, đa  tay đua đến năm mười sáu tuổi mới  chạm  tay lái, mà Hoắc Khang năm   giành  kỷ lục đường đua núi Thanh Nham, hơn nữa kỷ lục  còn  giữ đến tám năm.  nghĩ  thì nếu   là Hoắc Khang thì cũng  khó hiểu. Nếu   thiên tài thì   thể thể hiện xuất thần đáng kinh ngạc như  ở giải vô địch thế giới năm đó chứ?! Qua lời giới thiệu, một   xem  coi trọng Hoắc Khang lắm lập tức hiểu vì  Hoắc Khang  cuồng vọng vô độ như ,   tư cách đó.
Mà Hoắc Khang   hề  điều , lúc ,  đang mặc cả với hoa tiêu do tổ chương trình chỉ định cho . Vì đường đua  núi Thanh Sơn phức tạp nhiều khúc quanh, theo quy định, mỗi tay đua sẽ  một hoa tiêu chỉ đạo tuyến đường. Một  tay đua  chuẩn   sẽ tự dẫn theo hoa tiêu của , phối hợp cũng chặt chẽ hơn.  đến khi vòng đấu sắp bắt đầu tổ an  mới phát hiện Hoắc Khang chỉ đến một . Ai cũng  khuyên  , tổng đạo diễn Lư Tác đành  đích  đến khuyên .
“K thần,     trâu,  cũng tin   thực lực, nhưng đường đua Thanh Nham  thể so sánh với đường đua bình thường , nếu   hoa tiêu sẽ  nguy hiểm.”
“Ông cũng hiểu , cũng  tính tình   đấy,” Hoắc Khang đội mũ bảo hiểm,  để ý.
Lư Tác nghẹn họng    lời nào. , trong giới  ai mà   tính tình của  Hoắc chứ? Dù đường đua  nguy hiểm đến thế nào  cũng  thích dẫn theo hoa tiêu. Theo như lời  Hoắc là thế : “Bản đồ dễ xem, hai mắt  cũng tự xem , cần gì  khác chỉ?”
Tất cả    tin lúc  tập trung lái xe còn  tâm trí xem bản đồ, nhưng sự thật  vả đôm đốp mặt họ. Lư Tác đành  cắn răng cho qua: “Thôi! Nếu   gan thì cứ xuất phát !”
Hoắc Khang    ghế điều khiển, vươn đôi chân dài giẫm lên chân ga.
Đoàng! Tiếng s.ú.n.g vang lên.
Chiếc xe đua màu trắng lao vụt khỏi vạch xuất phát như tên rời cung.
Bên , Moore cũng  chuẩn  xuất phát  thỏa. Theo quy tắc,    xuất phát trễ hơn Hoắc Khang mười phút nên lúc    vẫn còn thời gian  chuyện đùa giỡn với hoa tiêu của . Tất nhiên hoa tiêu của      tổ chương trình sắp xếp mà là ông bạn già  theo   mười năm. Tuy cả hai đều là  nước ngoài, nhưng vì chuẩn  cho trận đấu , bọn họ cũng  từng nghiên cứu nhiều về đường đua núi Thanh Nham, ngay cả xe đua cũng  đặc biệt cải tiến theo đặc tính của núi Thanh Nham.
Hoa tiêu : “Hình như tất cả   đều cảm thấy Hoắc Khang  thể vượt mười một phút của chúng .”
Moore lạnh mặt: “Đó là vì   bao giờ chạy  đường đua Thanh Nham, nếu  kỷ lục tám năm  của   sớm  phá .”
Tám năm, núi Thanh Nham vẫn   đổi, nhưng cường độ cải tiến linh kiện xe  tăng mạnh, ngay cả kỹ thuật của tay đua bây giờ cũng hơn xa đứa trẻ tám năm . Đương nhiên, Moore thừa nhận, tám năm  Hoắc Khang  thể đạt  thành tích như  đúng là phi thường.  nếu  là hạng nhất thì  chắc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-94-tuyet-vong-chua-1.html.]
Hoa tiêu  : “Theo suy đoán của chúng ,   thể vượt đường đua Thanh Nham trong vòng một giờ hai mươi phút.”
Bấy giờ Moore mói  khẽ: “Vẫn  đủ.”
Cùng lúc đó, ở nơi mà     thấy, đội ngũ phân tích trong đoàn xe của Moore đang nghiêm mặt theo dõi và tính toán tốc độ của Hoắc Khang. Mười phút , thậm chí mười lắm phút   đường đua vẫn tương đối bình thường,  kéo  chênh lệch gì lớn.
Trước mắt xem  tốc độ của Hoắc Khang cũng chỉ đạt đến trình độ của tuyển thủ chuyên nghiệp,  phát huy gì xuất sắc lắm. Bắt đầu  đổi từ khi mười phút , Moore bắt đầu xuất phát. Dưới sự dẫn đường của hoa tiêu, khí thế   xông lên, tốc độ vượt hẳn Hoắc Khang. Tất cả khán giả  khán đài cũng như đang xem Livestream ngoại trừ  thể  thấy các tuyển thủ mà còn  thể  tổng quan tốc độ của tất cả,   đều lo ngại cho Hoắc Khang.
Đường đua núi Thanh Nham  dài lắm, mười phút   thể   một phần bảy, thậm chí một phần sáu quãng đường. Nếu Hoắc Khang  thể kéo giãn  cách trong mười phút đầu thì   thắng hơn mười một phút, ngay cả khả năng thắng cũng  nhỏ. Dần dần,   thì thầm  nhỏ.
“K thần     đó? Thấy thế nào cũng  nhanh lắm.”
“Không, cũng     nhanh, chỉ là hình như  bằng Moore…”
“Dù  Moore cũng là quán quân thế giới mà.”
  nhanh, đến mười lăm phút , giọng của chị gái MC cao hẳn lên, kích động giải thích: “Kế đến chúng  sắp  thấy một khúc cong liên , nổi danh là mãng xà núi Thanh Nham!”
Sở dĩ  tên là mãng xà núi Thanh Nham vì đoạn đường đua   bản đồ uốn lượn khúc chiết, trông cứ như một con mãng xà khổng lồ đang chiếm ngự đường đua. Vì  nhiều khúc cua liên tục, hơn nữa đường núi dễ xảy  sự cố, các tay đua đến đoạn  đều giữ tốc độ  100 km/h.
Hoa tiêu của Moore thậm chí còn nhắc nhở : “Đừng mất cảnh giác với đoạn mãng xà , từng  mấy chục tay đua để mạng   cung đường  . Mục đích trận  của chúng  là thắng,   nộp mạng.”
“Anh đoán xem, Hoắc Khang sẽ giảm tốc độ chứ?” Nhìn điểm đỏ  bản đồ, đáy mắt Moore dần dấy lên sự điên cuồng.
Hoắc Khang vọt  cung đường mãng xà, tốc độ  nhanh,   giảm tốc độ, thậm chí biểu cảm  mặt  còn  nhẹ nhàng.
Tim khán giả cũng nhảy cả lên.
“Aaa K thần xông lên !”
“Gióng trống vượt khúc cua  vượt qua Moore!”