Vì câu   của Hoắc Khang,  khi trận đấu kết thúc, Văn Tâm cứ rầu rĩ  vui, ngay cả tiệc ăn mừng với các thành viên cũng   tinh thần tham gia. May mà các thành viên cũng  ép, hôm nay   cũng mệt ,  bằng về nhà nghỉ ngơi sớm, đợi nghỉ ngơi khỏe  tụ hội.
“Vận tốc cuồng phong” kỳ hai cuối cùng cũng kết thúc. Có  tiếc nuối,   vui mừng,    thể nuốt trôi…  mặc kệ thế nào, trận đấu  kết thúc,   thế nào cũng  thể  đổi kết quả. Chỉ là tuy trận đấu    thi đấu chính quy, nhưng  tạo thành dấu ấn  thể xóa nhòa trong lòng  nhiều tuyển thủ.
Từ sớm Moore  chuẩn  về nước,   định dồn hết tâm lực chuẩn  cho giải đấu thế giới tiếp theo. Lần  thua,    thắng  Hoắc Khang  đường đua giải thế giới. Hoắc Khang cũng về nhà, nếu    tham gia thi đấu thì sắp tới   nhiều chuyện cần  chuẩn , còn  tập hợp đoàn xe, thực lực của đoàn cũng  thể yếu , ít nhất   kéo chân , thời gian   bận rộn .
Các tuyển thủ trong đội Văn Tâm vẫn  bận,   ít tuyển thủ thể hiện xuất sắc như Tiểu Hân,  khi trận đấu kết thúc, cô   một vài đoàn xe ngỏ ý chiêu mộ, từ nay về  cô   thể chính thức bước  giới . Đương nhiên, tuyển thú khác như Từ Uy   kết cục  như . Hắn   tổ chương trình và hiệp hội đua xe chính thức tổ chức điều tra, nếu chuyện nhận tiền bán độ là thật thì hình phạt dành cho    hề nhẹ tí nào.
Sau khi chương trình kết thúc, Văn Tâm  đợi   về nhà nghỉ ngơi. Hôm nay  phim từ sáng sớm đến tối muộn, giờ mà   ôm mèo hít hít mấy cái, chắc cô mệt đến suy sụp mất thôi. Ai ngờ, Hạ Lệ và Lý Tinh Tinh vốn  nên đợi cô trong phòng ngủ  biến  mất. Văn Tâm  định gọi hỏi thì chuông điện thoại  vang lên,  gọi đến là Kỳ Trưng. Giọng  trầm thấp từ tính của  vang lên trong điện thoại: “Chúc mừng cô giành  quán quân.”
Văn Tâm bất giác nghĩ đến miếng ngọc hình mèo , trong lòng ấm áp: “Ít nhiều cũng nhờ mèo con của Tổng giám đốc Kỳ bảo vệ ,  cảm thấy  an tâm.”
Kỳ Trưng ở đầu bên  điện thoại sửng sốt, hai thính tai trong tối nóng dần lên: “Cô thích là .”
“Nó tinh xảo quá, giống hệt Nhóc con nhà , đáng yêu vô cùng.” Văn Tâm cảm thấy khắc mặt trang sức ngọc theo hình mèo con quả là  ý nghĩa, cô còn   thêm trang sức theo hình mấy bé mèo khác nữa.  mà, xét đến thuộc tính ghen tị của Nhóc con nhà , Văn Tâm  thông minh   .
Được khe, giọng điệu Kỳ Trưng vui hơn  ít: “Xuống  ,  ở bãi đỗ xe chờ cô.”
Văn Tâm ngơ ngác: “Cái gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/meo-toi-nuoi-hoa-thanh-nguoi-roi/chuong-96-day-dau-phai-duong-ve-nha-2.html.]
“ bảo Hạ Lệ và Lý Tinh Tinh   ,  đưa cô về.”
Văn Tâm: “…” Anh  thật ,    gì  hả?!
Tuy nghĩ , nhưng Văn Tâm vẫn ngoan ngoãn  theo.
Chiếc Bentley màu đen đậu trong một góc vắng, hệt như chủ của nó,  khiếm tốn  quý khí. Văn Tâm tìm  xe,  lên ghế, động tác rành mạch lưu loát, chẳng  chút mất tự nhiên nào cả. Liếc thấy Kỳ Trưng vẫn luôn   qua kính chiếu hậu, mặt cô  nóng lên, may mà trong bãi đỗ xe tối   thấy gì. Cô  hổ mở lời: “Cảm ơn Tổng giám đốc Kỳ đưa  về.”
Kỳ Trưng khởi động xe,   gì. Trong xe tối đen, Văn Tâm đột nhiên cảm thấy làn da  miếng ngọc hình mèo chạm  nóng như lửa đốt.
Hai  ăn ý   gì với , mãi đến khi xe  càng lúc càng xa, Văn Tâm đột nhiên phát hiện…
Từ từ ! Hình như đây   đường về nhà!
Tác giả  lời  :
Tâm Tâm: Xuống xe xuống xe, mau cho  xuống xe!
Nhóc con: Muộn .