gật đầu hài lòng,     ống kính, bắt đầu đánh giá mấy    chọn .
 
Một là ca sĩ hạng tư, một là diễn viên da ngăm chuyên đóng vai phụ cả đời, một là tiểu sinh từng nổi đình nổi đám nhưng nay  hết thời, thực lực diễn xuất bằng .
 
Thật sự là… khó chọn quá.
 
Bên cạnh, Lục Thời An  đó, ánh mắt lạnh như băng, sắp đông cả  khí xung quanh.
 
Hội “an thần dược”  bình luận nhao nhao:
“Anh Lục: Máu giếc  nổi lên , mấy đứa  chờ đấy,  thịt sạch!”
“Chị Miên    hiểu lòng  Lục,  chếc. Nhìn cái mặt chị kìa, trông như đang thật sự suy nghĩ chọn ai  đó!”
“Có ai đặt cược , đoán xem chị Miên sẽ chọn ai? Loại ngay cún con Lục Thời An .”
“Tại   loại?   phục! Lỡ  chị Miên   nuôi cún thì ?”
 
 gãi đầu bối rối: “Ba  các  đều  trai ghê… nhưng các   thể trình bày một đoạn nhạc quyến rũ một chút ?”
 
Ba  đều ngơ ngác,  hiểu chuyện gì xảy .
 
Bên cạnh, Lục Thời An giơ tay: “Chị ơi, em .”
 
Ánh mắt    chăm chú nghiêm túc, khiến   nghẹn: “…Vậy…  hát .”
 
Lục Thời An cong môi khẽ , nhẹ nhàng : “Chị chọn em , mai em hẹn hò với chị  hát riêng cho chị .”
 
Bình luận nổ tung:
“Á á á á á báo cáo! Hắn gian lận! Hắn gọi chị là 'chị ơi' kìa!!”
“Ai hiểu nổi cú ‘chốt hạ’  ? Dù là sự bạo dạn, sự hung dữ,  sự phát rồ khi chơi game của chị, ảnh đều đỡ  hết!!”
“Ai mà  lên cơn ‘phát cuồng vì cún con’ chứ! Ai mà  phát! Ai mà  phát! Ai mà  phát!!”
“Đám fan Triệu Miên Miên đừng điên quá, Lục Thời An là , các  cứ ví ảnh như chó là tôn trọng  khác lắm hả?”
“Tội nghiệp Lục Thời An, chẳng  cô  kiểu  vô danh bám dính ảnh để hút m.á.u kiếm fame ?”
“Cũng   là ‘chủ nhân’ nhà ai  kiếm fame mà  , cho mòng biển ăn cả buổi chiều mà còn  tươi  kìa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mien-mien-troi-ban/chuong-11.html.]
“Thôi đừng  nữa, lát nữa chị Đường  ‘vô tình’ nhắc đến  phận  thường của chị Miên cho coi.”
“   kiểu đầu óc  ship CP , nhưng theo dõi mấy ngày , ánh mắt Lục Thời An  chị Miên thật sự  bình thường…  cảm giác hai  đó   từ  .”
 
14.
 
Tối hôm đó,     tài nào chợp mắt .
 
Chỉ cần nhắm mắt , gương mặt của Lục Thời An  hiện lên trong đầu .
 
Những khoảnh khắc   đến gần,  thở ấm áp vương mùi trúc xanh lẩn khuất quanh chóp mũi , cứ lặp  lặp  như một đoạn phim tua chậm.
 
Sáng hôm  tỉnh dậy, quầng mắt   thành hai mảng thâm xanh đen, đến che khuyết điểm cũng  cứu nổi.
 
Xuống lầu, Lục Thời An đẩy cho  một bát mì nước thanh đạm, bên  còn  trứng chiên: “Ăn sáng khi còn nóng , Miên Miên. Lát nữa em   ?”
 
 thực sự đang đói,  hút mì   ngẩng đầu: “Anh sắp xếp .”
 
Không ngờ, Lục Thời An  đưa  đến… cổng một trường tiểu học.
 
Mùa xuân, gió nhẹ mang theo lộc bàng bay phất phơ,   giữa ánh nắng ấm áp nhàn nhạt, khẽ  với :
“Em từng hỏi ,    đoạn video trong nhà ăn hôm đó đúng ?”
“Là em gái  gửi cho. Trước đây nó cũng học ở ngôi trường cấp hai đó, hôm đó nó  cách đó  xa.”
“Trước khi ba   ly hôn,  cũng học ở đây. Em  từng giúp , ngay  con đường đến trường tiểu học , dĩ nhiên, em chắc chẳng còn nhớ .”
 
Lời kể của Lục Thời An khiến một mảnh ký ức đột nhiên ùa về.
 
Khi đó    cấp hai,  đường  học, thấy một  bé trắng trẻo  mấy tên to xác chặn trong ngõ đòi tiền.
 
Mặt mũi   ưa , đôi lông mi dài ướt nước mắt khiến ai  cũng xót xa.
  kìm , bỏ ngoài tai lời cảnh báo của ,  tay giúp đỡ.