Bạch nguyệt quang tới tìm .
Lúc đó  đang lười biếng   đầu tường l.i.ế.m mông.
“Bé con, ngươi là thứ cưng của Lễ ca ca  ?” Bạch nguyệt quang dịu dàng hỏi.
Có lẽ vết thương   vẫn  lành, sắc mặt nàng  tái nhợt, nhỏ giọng : “Vì  ngươi   thích tỷ ? Lại đây chơi với tỷ tỷ  ?”
Nàng  cầm một con cá khô từng bước  gần, nhưng yêu quái mẫn cảm hơn động vật bình thường nhiều,  lập lức phát hiện oán giận và chán ghét sâu trong đáy mắt của bạch nguyệt quang.
Ta cảnh giác  dậy, nhanh chóng lùi về  hai bước.
“Ngươi thật sự  thể hiểu  tiếng  ?” Bạch nguyệt quang vẫn dịu dàng như cũ,  về phía  “Hôm  tỷ   ý gì , tỷ tỷ  thích ngươi, tỷ tỷ   bạn với ngươi. Ngươi xuống đây chơi với tỷ tỷ  ?”
Một cơn gió thổi qua,   thấy mùi thuốc thoang thoảng   nàng , cùng với…… mùi cỏ bạc hà còn nồng hơn cả mùi thuốc.
Rõ ràng, nàng   hề  ý ,  chuẩn  mà đến.
Ta nhịn  xúc động mãnh liệt   gần nàng ,  đợi cho nàng  tới gần  liền  đầu chạy .
Chạy  một đoạn mới dám  đầu  , thấy mùi cỏ bạc hà   nàng  hấp dẫn một đám mèo trong cung.
Chẳng mấy chốc lũ mèo  vây xung quanh bạch nguyệt quang……
Hiện trường một đám mèo lớn hít lấy hít để !
Mấy con mèo hoang đó  hung dữ. Bạch nguyệt quang  bọn nó hít nhiệt tình thì bực bội, từ chối  thô bạo một chút, mu bàn tay liền ăn một cào.
…… nghịch ngu chỉ  ch ết thôi.
Ta cảm khái,  chân  ngừng chạy thẳng đến tẩm cung của bạo quân
A Tô  trong hoàng cung đầy rẫy âm mưu.
Hôm nay xem như   mở rộng thêm kiến thức.
  nhanh  đó,  liền  chuyện   gọi chuyện tiếp theo là sư phụ.
Bạch nguyệt quang  mà  chạy tới tố cáo với Hoàng Hậu, nàng   vết thương    là do   !
Thái Hậu lập tức phái  tới bắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mieu-phi-hoa-quoc/chuong-9-nghich-ngu.html.]
Mấy  đó hung hung dữ dữ cầm gậy, còn  gì mà Thái Hậu  thể trơ mắt  Cố Lễ phạm sai lầm hết   đến  khác nữa,   mặt Cố Lễ “Thanh quân sườn”!
(Thanh quân sườn là một thuật ngữ chính trị, ý nghĩa chính của nó là loại bỏ những tên phản bội xung quanh đế vương)
Cố Lễ   ở đây, Tiểu Thuận Tử hoảng sợ, vội vàng sai  đóng kín cửa tẩm cung,  cho bọn họ xông ,  đó sai  báo cho Cố Lễ.
“Cục Lông đại nhân, ngài đừng sợ.” Tiểu Thuận Tử  xổm   mặt an ủi “Bệ hạ sẽ  để cho bọn họ bắt nạt ngài!”
Nói thì   nhưng Tiểu Thuận Tử vẫn lo lắng đến độ đổ mồ hôi hột.
Thái Hậu  mà phái cả Ngự Lâm Quân. Thù mới hận cũ, đây là quyết tâm  gi ết ch ết !
Ta dùng móng vuốt vỗ mu bàn tay Tiểu Thuận Tử để an ủi, giả vờ bình tĩnh, nhưng trong lòng  là  hề yên tâm.
Ta chỉ là thế  của một con mèo khác……
Còn “cào” bạch nguyệt quang của Cố Lễ.
Cố Lễ…… sẽ tin  ?
Cố Lễ cả đêm  về.
Hai ngày nay hình như   bận,  đây dù   bận đến mấy cũng  bao giờ qua đêm ở ngoài.
Ta từ trong miệng mấy cung nữ ở tẩm cung  , thì  bạo quân   là con ruột của Thái Hậu, quan hệ  con của hai bọn họ  gượng gạo. Thái Hậu cố ý  cháu gái ruột của bà  là bạch nguyệt quang lên  Hoàng Hậu, nhưng Cố Lễ  chịu.
Sự tồn tại của  trong mắt Thái Hậu chính là chướng ngại vật  con đường bạch nguyệt quang trở thành Hoàng Hậu.
Ta  đến đây  khỏi trợn mắt khinh thường.
Ta đây đúng là phục Thái Hậu!
Nếu bạo quân  cưới bạch nguyệt quang thật thì con mèo con là  ngăn cản  ?
Nếu bạo quân quyết tâm  tha thứ cho bạch nguyệt quang, gi ết   thì  sẽ tha thứ ? Rồi sẽ đồng ý cưới bạch nguyệt quang ?
Ta tức điên, hận  thể vọt tới chỗ Thái Hậu cho bà  một cú meo meo quyền.
Đáng tiếc là nếu  dùng đến pháp thuật thì  đánh   bà , mà nếu dùng pháp thuật thì…… lỡ mà dính  m áu, con đường tu luyện   của  sẽ trở nên vô cùng nguy hiểm. Muốn sống thì chỉ  thể  phạm sai lầm.
…… Vậy thì chẳng  ngày nào cũng  lão đạo sĩ cầm kiếm gỗ đào đuổi theo !