Về phần thực lực, thể dùng một chưởng g.i.ế.c c.h.ế.t yêu ma áo đỏ.
Nghe xong một câu như , trong lòng vang lên vài tiếng “thình thịch”, mặt lộ vẻ kinh hãi, cảm thấy sư phụ đang khoác lác.
Những ác quỷ lang thang , cũng phân chia cao thấp.
Mà những ác quỷ phần lớn là thông qua màu sắc quần áo để phân biệt trình độ mạnh yếu.
Từ thấp đến cao, phân biệt là: áo trắng, áo vàng, áo đỏ, áo xanh, áo tím.
Trong năm cấp độ , quần áo màu đỏ, còn gọi là đỏ tươi, thứ ba.
Tuy rằng chỉ xếp thứ 3, nhưng rằng, tên ác quỷ mà chúng mới g.i.ế.c chết, cũng chỉ mặc áo trắng, thậm chí còn đạt tới áo vàng.
Một con quỷ áo trắng khiến cho chúng mời Vương tiền bối.
Nếu là áo đỏ, còn lợi hại đến mức nào?
Có lẽ Long Tuyền chân nhân thật sự là bản lĩnh, cũng lợi hại.
một chưởng liền thể g.i.ế.c c.h.ế.t một lệ quỷ áo đỏ, ai dám tin tưởng? Dù cũng tin.
cảm thấy đây chỉ là một lời đồn bậy bạ về huyền thoại Long Tuyền chân nhân mà thôi.
Sau khi hiểu sơ qua một chút, cũng quá để ý, bất kì liên quan gì đến , cũng chỉ là một truyền thuyết mà thôi.
Khi chúng chạy xe đến thị trấn, hơn một giờ sáng.
Vương tiền bối và đều lớn tuổi, tương đối mệt mỏi, liền trực tiếp trở về nghỉ ngơi .
cảm thấy phấn khích vì g.i.ế.c ác quỷ.
Khi về đến nhà, cảm thấy buồn ngủ chút nào, chỉ cảm thấy đói.
liền gửi tin nhắn WeChat cho Bạch Phong, hỏi ngủ .
Kết quả là với rằng vẫn ngủ, đang xem TV.
thấy Bạch Phong cũng buồn ngủ, liền kêu uống bia cùng .
Bạch Phong cũng lề mề, liền đồng ý.
Mặc xong quần áo, trực tiếp ngoài.
đợi vài phút, Bạch Phong liền mang theo một khuôn mặt lạnh lùng tới.
cũng nhiều, đưa cho điếu thuốc, đó chúng liền về phía chợ đêm, chuẩn ăn chút đồ nướng BBQ và uống chút bia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/minh-hon/119.html.]
Sau khi đến chợ đêm, phát hiện đêm nay nơi khá vắng vẻ, quán nướng chỉ hai bàn ăn.
Trong đó bốn cởi trần đang cùng một bàn, một trong đó.
Là một tên khốn khá nổi tiếng chỗ chúng , bởi vì chú của trong cục quản lý.
Hắn dựa mối quan hệ mà trở thành địa đầu xà ở chỗ chúng , thậm chí còn đặt cho một cái tên ngu ngốc, Giao Long.
Bàn bên một mỹ nữ đang , da trắng, mặc đồ nóng bỏng.
Một một ở giữa đêm khuya, còn ăn mặc nóng bỏng như , cũng sợ gặp nguy hiểm.
Bởi vì cô gái , đừng là , ngay cả trai cao ngạo lạnh lùng như Bạch Phong cũng đều nhịn mà vài .
Chúng can đảm tới bắt chuyện với mỹ nữ, cho nên chúng xuống một bàn khác, đó gọi bia cùng thịt nướng.
Vốn dĩ cũng vấn đề gì, nhưng chúng ăn thịt nướng một nửa.
Mỹ nữ tới bàn của chúng , đó mỹ nữ mở miệng với và Bạch Phong: “Một uống bia nhàm chán, chúng uống chung !”
Nói xong, mỹ nữ cũng để và Bạch Phong kịp phản ứng, trực tiếp xuống.
Nhìn thấy như , c.h.ế.t lặng tại chỗ, mỹ nữ chủ động chung bàn cùng chúng .
Sau khi sửng sốt, liền mỉm giơ chén rượu trong tay : “Đinh Vĩ”
Nói xong, liền lên.
Tuy rằng Bạch Phong vẫn lạnh lùng, nhưng lúc cũng bắt chước theo , giơ chén rượu lên : “Bạch Phong!”
Nói xong, cũng lên theo.
Mỹ nữ nhẹ: “Dương Tuyết!”
Nói xong, cũng uống một ly.
Ngay đó, cả ba , xem như chào hỏi quen.
ai việc của Dương Tuyết, trực tiếp khiến cho lũ khốn ở bàn bên nổi giận.
Chỉ một tiếng “choang”, một tên tóc vàng đập vỡ chai bia.
Bốn tên khốn còn lập tức dậy, vẻ mặt dữ tợn trợn mắt và Bạch Phong, bộ dáng giống như đánh .
Trong đó một để vai trần, càng hung tợn chằm chằm Dương Tuyết.
Đồng thời mở miệng : “Mẹ nó, đồ đàn bà vô liêm sỉ. Ông uống bia cùng cô mà cô chịu, hiện tại chủ động nịnh nọt lấy lòng hai tên ngốc , cô cho rằng Giao Long là bùn ?”