Sư phụ thấy lời của , sắc mặt cứng đờ: “Nước miếng Địa Long, mau đưa cho sư phụ xem!”
“Sư phụ, thối như cũng xem ư?”
“Tên nhóc thối, đây là bảo vật đấy!” Nói xong liền tiến về phía hai bước.
lười biếng ném bình thuốc cho sư phụ, sư phụ cầm trong tay, mở nắp bình, mùi hôi thối nữa bốc lên, trong chớp mắt lan khắp căn phòng.
Vừa sư phụ còn chê thối, lúc dùng mũi ngửi, còn đổ mấy viên thuốc tay để quan sát.
Màu nâu xám, giống như bùn đất, còn thối. Quả thật thối đến tận trời.
sư phụ xem như bảo vật, ngừng gật đầu: “Đồ , quả nhiên là đồ ! Khí tức nồng đặc như , khó trách coi là bảo vật!”
Nghe thấy như , suýt chút nữa thì phun một ngụm máu, thầm nghĩ: “Sư phụ ! Có viêm xoang ? Đây mùi thuốc, là mùi phân mới đúng!”
*************
trợn trắng mắt, chút trào phúng mở miệng với sư phụ: "Sư phụ, thối như mà còn là mùi thuốc, viêm mũi ?”
Sư phụ xong lập tức sa sầm mặt: "Thằng nhóc con ăn cái kiểu gì thế? Con thì hiểu cái rắm, đây là bảo vật cực phẩm, con đám nhà giàu mua thứ , nhưng đều là tiền mà mua ! "
“Thật giả , thứ hôi hám , thật sự quý giá như ?”
tiếp tục hỏi, thật sự tin, nhưng vẻ mặt của sư phụ, hình như cũng giống khoác lác.
Sư phụ ngửi thêm vài , cẩn thận cất viên thuốc .
Sau đó mới tiếp tục với : "Vi sư với con , lúc sách thì chăm chỉ học cho giỏi một chút ! Kết quả con thi một trường kỹ thuật gà mờ, kiến thức. Vi sư hỏi con, con vì thứ xưng là nước miếng Địa Long ?
Bị sư phụ trào phúng một trận, khỏi chút hổ, lúc học đúng là thành tích lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/minh-hon/414.html.]
đến nước miếng Địa Long , cũng chút tò mò, liền hỏi: “Vì ?”
Nước miếng của rồng là gì? Chính là nước miếng do chân long chảy , nếu như sống ăn thứ , là thể lập tức phi thăng thành tiên..."
Nghe đến đây, khỏi chút hổ.
Cái thứ hôi hám , đúng là nước miếng của rồng ? Sư phụ đang khoác !
ngắt lời sư phụ mà tiếp tục lắng .
Mà sư phụ thì tiếp tục mở miệng : "Đương nhiên, nước miếng rồng thật thì vi sư từng thấy qua. nước miếng Địa Long, từ xưa , hơn nữa trong Đông y, nó còn là một loại thuốc cực phẩm. Ngay cả Tần Thủy Hoàng thống nhất sáu nước, năm đó cũng cho núi để tìm thứ , chính là vì phi thăng thành tiên...”
Sư phụ bắt đầu từng câu từng chữ, lúc mới bắt đầu còn quá để ý, cái gì chân long, phi thăng thành tiên, ngay cả Tần Thủy Hoàng cũng đều , ai tin điều ?
, mới phát hiện.
Thứ gọi là nước miếng rồng, bởi vì nó thật sự là nước miếng của rồng thật, mà là một loại nước màu trắng tiết bởi một loại nấm đặc biệt lòng đất, tương tự như nước miếng.
Loại nước giống như nước miếng, hơn nữa còn dược tính mạnh, mặc dù thể cho c.h.ế.t sống , nhưng dược tính của nó thua gì nhân sâm và linh chi, thậm chí nó còn dược tính mạnh hơn, môi trường sinh trưởng đặc biệt, cực kỳ khó tìm cây nấm .
Bởi vì thứ trông giống như nước miếng, đồng thời truyền thuyết, ăn nước miếng của chân long sẽ phi thăng thành tiên.
Sau đó liền đem loại nước trắng do loại nấm đặc biệt tiết gọi là “Nước miếng Địa Long”, ngụ ý là dược tính mạnh, thể sánh ngang với nước miếng của rồng.
Nghe xong những điều , khỏi bắt đầu coi trọng viên thuốc .
“Sư phụ, thứ thật sự lợi hại như ?” lộ vẻ khó tin.
Sư phụ chỉ "ha ha" hai tiếng: "Đâu chỉ lợi hại, thứ còn tác dụng kéo dài tuổi thọ, những tổn thương bình thường,trong phút chốc thể chữa khỏi, hiệu quả cực . Hơn nữa ba viên thuốc , chỉ nước miếng Địa Long, nhất định Hồ Mẫu còn cho thêm cái loại thuốc quý hiếm khác ở trong núi luyện chế, xem như là dược liệu phụ. Bằng cách , dược tính của nước miếng Địa Long sẽ phát huy một cách tối đa, dùng thuốc cứu mạng tuyệt đối là linh dược cực phẩm”
"Không vi sư khoác! Thứ đan dược bốc mùi , tùy tiện một viên còn đáng tiền hơn cây nhân sâm 500 năm mà con tặng!”