MINH NGUYỆT YẾN - NGOẠI TRUYỆN: TỨ LANG CỐ CHIÊU (2)
Cập nhật lúc: 2025-06-03 04:04:11
Lượt xem: 3,254
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1gARX6rSHn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ông còn :
“Ngươi trông quá giống mẫu ngươi, chỉ cần thấy là hận đến tận xương.”
Trong ký ức, Cố gia chẳng khác gì con thuyền nhỏ lênh đênh giữa biển cả, lắc lư chao đảo, lấy mấy ngày yên .
Thuyền chìm, phụ bao giờ về nữa.
Tam ca nửa năm mới đưa trở , khi hấp hối.
Ngự y xem bệnh xong, bảo Tam ca độc hết, thêm kinh sợ quá độ, e rằng chẳng sống bao lâu. Còn chuyện nổi... thì là tâm bệnh.
Một đêm nọ, hậu viện ồn ào tiếng , Triệu thẩm lau lệ, bảo chuẩn hậu sự cho Tam ca.
Khi tới Tây viện, tình cờ gặp Vạn Phúc, :
“Người công tử tìm c.h.ế.t , tâm niệm cũng mất, e rằng thật sự sống nổi nữa.”
Ta tới ai.
Nữ hài ấn trăng non cổ tay , cũng từng gặp qua.
Tam ca khi phát tác thật sự kinh khủng, nép ở cửa, thấy hạ nhân bưng từng chậu nước loãng đỏ lòm.
Phụ lúc đầu giận dữ, trong phòng vang lên tiếng ông gào thê lương gọi tên mẫu của Tam ca, rằng phụ bà .
Một quả cầu mây lăn tới chân , nữ hài nọ khó nhọc bước qua bậc cửa, chạy tới chỗ , miệng :
“Cha đang chữa bệnh cho ca ca.”
Nghe khi Minh gia gặp nạn, Minh Thái y đưa nàng trốn ngoài ải, chẳng vì Tam ca cũng cùng đường .
Nửa năm đó, rốt cuộc xảy chuyện gì, ai . Chỉ khi Tam ca đưa về, chỉ còn một thở thoi thóp.
Nhiều gặp Minh Nguyệt trong phủ, luôn hy vọng nàng còn nhớ tới . Thế nhưng lý trí nhắc nhở, đó là điều nên .
Ngày , với nàng:
“Minh Nguyệt, thật sự... đỗi ngưỡng mộ Tam ca.”
Đó là đầu tiên, cũng là duy nhất gọi thẳng tên nàng.
Nàng chỉ chuyên tâm tán d.ư.ợ.c cho Tam ca, e rằng thấy.
Người từng , Minh Nguyệt vì tìm t.h.u.ố.c giải "Lạc Hồi", mới tiếp tục phối chế t.h.u.ố.c giải độc Ô Đầu. Ông cảm khái, chẳng thốt nên lời.
Dưới hành lang phủ Dực Vương, tuyết rơi lặng lẽ, ông khẽ thở dài:
“Quả là nữ tử kỳ tài.”
“Ông vì Tam ca mà tìm giải d.ư.ợ.c Lạc Hồi, cớ tự tay giao nó cho ?”
Ông chỉ lắc đầu:
“Cứ để nó tưởng c.h.ế.t.”
Nỗi bi thương trong lòng rốt cuộc chẳng thể giấu nổi, bật nhạt:
“Ông sợ Tam ca chịu nổi sự thật, còn ? Ông từng nghĩ tới ?”
Ông đầu , gương mặt già nua chẳng còn là trong trí nhớ năm xưa.
Sau khi rơi xuống biển, thể thuyền gãy vùi lấy nửa , mất một cánh tay và cả nửa khuôn mặt, chẳng còn là vị công tử phong lưu danh chấn kinh thành năm nào.
“Tứ lang, xin .”
Thật lòng mà , vẫn cảm thấy ông nợ , nhưng lời xin , chẳng khác gì một lời nhạo cho tất cả thống khổ chúng từng trải qua.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/minh-nguyet-yen/ngoai-truyen-tu-lang-co-chieu-2.html.]
Ta thấy bản khá hơn chút nào.
Ta, Tam ca, và ông , mỗi đều vận mệnh bào mòn, chẳng thể bù đắp cho điều gì.
Sau biến cố trong cung, đem kẹo cưới Minh Nguyệt tặng giao cho ông . Ông bỏ một viên miệng, nhai một hồi, nước mắt bất giác rơi xuống.
Ông hỏi :
“Về định tính thế nào?”
“Ta dâng tấu xin trấn thủ Bắc cương. Chỉ cần Thánh thượng cùng Tam ca chịu tha cho mẫu một mạng, thì cả đời nguyện lấy báo quốc. Tội thể rửa sạch, chỉ cầu một chút lòng yên.”
Trước lúc rời , gặp biểu Ức An chờ gốc hòe ngoài cửa cung, như thể đợi từ lâu.
Nàng :
“Tứ lang, nếu thật sự Bắc cương... thể mang theo ? Muội thể nấu cơm giặt giũ, tuyệt đối phiền .”
Nói xong, nàng c.ắ.n chặt môi , cúi đầu.
Ta từng nghĩ nàng nguyện ý theo tới vùng đất hoang khổ cực, nhất thời sững .
Ức An sự lặng thinh trong , khẽ , cho một lối thoát:
“Tứ lang, đùa thôi. Tuyến đầu binh sự khẩn cấp, thể mang theo nữ nhân? Muội ở kinh thành đợi khải trở về.”
Ta đáp ứng nàng.
Đợi khải … nếu thật sự ngày .
Chiến sự Bắc cương căng thẳng, cáo biệt Tam ca, theo đại quân Dực Vương tiến thẳng về phương Bắc.
Người cũng trong quân. Ông kiến thức sâu rộng, mưu lược kín đáo, dựa ông bày mưu tính kế, quân suốt dọc đường tiến binh gặp trở ngại.
Chúng ép Bắc Địch lùi tới bắc Ảnh Sơn quan, nhưng quan khẩu khó công, phá nổi.
Ông hiến kế cho Dực Vương, bảo đại quân dựng trại ngoài quan, đêm đêm thổi tiêu gảy đàn, uống rượu đấu cốc, nhảy múa quanh đống lửa. Cả vùng Ảnh Sơn quan huyên náo như ban ngày tối.
Tử địa thành phố chợ, địch quân tâm thần bất .
Quân nhân đêm xuất kích, từng đợt công phá, vượt núi băng quan, thẳng sào huyệt địch.
Trận đ.á.n.h quá sảng khoái.
Trong yến tiệc mừng công, và ông đều uống nhiều, tình nghĩa nhiều năm dường như cũng theo rượu mà dịu .
Ta ghé gần ông , hỏi:
“Sự tình năm khi rời bến rốt cuộc là thế nào?”
So với việc ông trải qua những gì, càng Tam ca và Minh Nguyệt rốt cuộc .
Ông uống cạn ly rượu, mới chậm rãi kể:
“Hôm … kế hoạch xuất hải của bại lộ, dám đưa Tam lang theo nữa, đành giao nó cho Minh Khiêm. Còn một lên thuyền đ.á.n.h lạc hướng truy binh.
🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^
“Minh Khiêm ngoài quan , nơi đó man hoang khổ lạnh, quan phủ quản tới. Bảo tới đó hội hợp.
“Về thuyền chìm, sống sót, tin Tam lang về Cố gia.
“Cố gia còn lập mộ chí cho , dứt khoát thuận thế... coi như c.h.ế.t.”
“Ông từng nghĩ đến... Tam ca ông, ở một trong phủ sẽ đau khổ thế nào ?”