"4 tuổi."
"Giới tính."
"..." Tiểu Soái  ngẩng đầu lên với vẻ mặt   nên lời.
"Ồ,  , là bé trai."   vội vàng  xòa.
"Mục tiếp theo."
"Chiều cao."
"Cân nặng."
"Sở thích."
"Địa chỉ nhà."
"Quan hệ xã hội."
...
Điền xong bộ hồ sơ, Tiểu Soái cũng  ăn xong bữa sáng, đang dùng chiếc lưỡi hồng hào của  cẩn thận chỉnh trang  dung mạo.
 là một chú chó  chú ý đến hình tượng.
"Nếu , lát nữa vẫn phiền chủ của em đến  chuyện một chút."  dọn hai cái chậu  đất .
Tiểu Soái  thưởng thức hương vị bữa sáng,  lạnh lùng : "Viện trưởng Lạc Lạc, ngày đầu tiên  đến   gọi phụ   ?    gì sai ?"
"Ôi chao, đừng căng thẳng mà, chỉ là  tìm hiểu thêm về em thôi. Vậy thì đợi khi nào   rảnh rỗi   nhé."  vội vàng an ủi Tiểu Soái.
Mặc dù chỉ là cơ sở giữ thú cưng, nhưng  vẫn thiết lập một  khóa học đơn giản.
 Tiểu Soái    hứng thú với những điều .
Cũng đúng, dù  Tiểu Soái cũng là chó nghiệp vụ chính quy,  nghiệp từ trường cảnh khuyển, cũng coi như là sinh viên đại học trong giới chó , thực sự  thèm để mắt đến những thứ trẻ con của .
"Chị kể chuyện cho em  nhé."
Ngoài cửa sổ nắng ,  đặt ổ chó bên cạnh ghế  của , một  một chó cùng  dài trong nắng xuân.
Gió nhẹ thoảng qua cửa sổ, bóng cây nhẹ nhàng lay động  sàn nhà.
"Viện trưởng Lạc Lạc, chúng   chuyện một chút ." Có lẽ là  mấy hứng thú với câu chuyện  kể, Tiểu Soái  kìm  mà ngắt lời .
 úp sách lên đùi, nghiêng mặt sang: "Được, em   chuyện gì?"
"  hỏi, tại  cửa hàng của chị  ít  đến ?"
"Phụt——"  suýt phun  một ngụm máu, nhóc   chuyện thật thẳng thắn.
"Đừng  một câu xuyên tim chị đây như  chứ?"  ôm n.g.ự.c .
" chỉ sợ cửa hàng của chị  kinh doanh ,  chị sẽ cuỗm tiền bỏ trốn." Tiểu Soái điều chỉnh tư thế, tiếp tục  xuống.
"Cuỗm tiền của ai cũng  dám cuỗm tiền của ngài , đúng , chó nghiệp vụ đại nhân."  thở dài.
"Cuỗm tiền của  khác cũng  !" Tiểu Soái đột nhiên  dậy, tai cũng cảnh giác dựng lên.
 vội vàng đưa tay vuốt cằm nó: "Không cuỗm tiền của ai cả, việc kinh doanh của chị nhất định sẽ hồng phát, ngày   còn ở phía !"
Nghe lời  , vẻ mặt của Tiểu Soái giãn : "Vậy thì,    một thứ gọi là quảng bá ?"
"Em  cũng nhiều thật đấy."  khen ngợi.
"Đơn vị cũ của ." Ánh mắt của Tiểu Soái  kiêu ngạo, tai cũng dựng lên: "Họ sẽ đưa ảnh của  lên,  rằng  như  sẽ thu hút  nhiều mắt nhỏ, họ  đó gọi là quảng bá."
Ánh mắt nhỏ, chắc là lượng mắt xem, haha.
"Chị  quảng bá  mà!"  lấy điện thoại  cho Tiểu Soái xem.
"Em xem , khu chó, khu mèo, khu chim, khu cá nước ngọt. Chị  quảng cáo hết . Chị hiểu tiếng động vật mà."   gãi đầu  tự hào .
"Đồ ngốc, đó là quảng cáo cho động vật xem,  là cho  xem, cho  xem chứ!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mo-khoa-ky-nang-giao-tiep-toi-tro-thanh-ba-chu-the-gioi-dong-vat/chuong-2.html.]
Một dòng điện đột nhiên chạy qua đầu .
 cứ tưởng  nắm vững tiếng động vật, là ưu thế của ,   thể tùy tiện quảng cáo cho các loài vật nhỏ, trở thành một nhân vật nổi tiếng trong giới động vật.
 đầu óc  chợt nhận , đối tượng của quảng cáo lẽ   là chủ của chúng, chứ   là các loài vật nhỏ.
Cứ như là, ai   quảng cáo cho trẻ sơ sinh đang quấn tã cơ chứ, đối tượng của tã lót và sữa bột là các ông bố bà  bỉm sữa mà.
 bừng tỉnh.
 chợt hiểu .
 sáng mắt .
"Con  ngu xuẩn." Tiểu Soái chỉ điểm cho  xong   xuống.
    sự chế giễu từ biểu cảm của một con chó.
Được ,   sẽ lập tức điều chỉnh chiến lược.
Mạng xã hội, báo in, cột điện,  tận dụng hết,  bỏ sót một thứ gì.
Nắm chặt  tiền học phí Tiểu Soái  nộp hôm qua,  quyết định dốc  lực chiến đấu.
Quảng cáo tràn ngập khắp nơi.
 dẫn Tiểu Soái  dán quảng cáo  cột điện ba khu phố liền, đồng chí cảnh khuyển  đến mệt lử.
"Cái  còn mệt hơn cả hồi   ,   ở ga tàu điện ngầm ngắm bàn chân." Tiểu Soái   nhà   vật  đất.
Tiểu Soái  giải ngũ từ lâu, nhưng  phảng phất cảm nhận  hương vị " "  lâu  thấy.
Không lâu , điện thoại của  nhận các cuộc gọi tư vấn đến nóng bừng.
"Thế nào,   đúng ?" Tiểu Soái đắc ý  .
 xúc động lao  lòng Tiểu Soái: "Cảnh khuyển đại nhân, em đúng là ngôi  may mắn của chị!"
"Ơ,  chỉ sợ chị ôm tiền bỏ chạy thôi." Tiểu Soái lùi  hai bước: "Với ,   giải ngũ , đừng gọi  là cảnh khuyển đại nhân nữa, như  sẽ gây hiểu lầm cho  , cứ gọi tên  thôi."
 gật đầu lia lịa: "Được ."
Cửa hàng thiếu nhân lực, để tránh cảnh các loài vật nhỏ đồng loạt đến báo danh, gây  tình trạng căng thẳng hoặc hỗn loạn,  đặt lịch hẹn báo danh cho từng đứa một.
Đứa thứ hai đến cửa hàng  báo danh là một con mèo sữa chân ngắn.
Chủ của nó dùng balo khoang vũ trụ xách nó đến chỗ ,  đến  thở hổn hển.
Vừa mở cửa khoang vũ trụ, con mèo sữa  vụt chạy  ngoài, mất hút.
"Chắc đây... là lượng vận động... của nó trong một ngày ." Cô gái nhỏ lắc đầu, vẫn thở hổn hển.
"Được , chúng  đăng ký  nhé."  nhận lấy ảnh của cô gái nhỏ, dán  phiếu đăng ký.
"Tên?"
"Cano."
Cái tên thật là "kinh doanh",   bắt đầu lẩm bẩm trong lòng.
Chúc cả nhà một ngày tốt lành ❤️ Tui là Tiệm Tạp Hoá Lông Gà trên MonkeyD ❤️ Tớ có kênh audio riêng, nên nếu các cậu thấy bản này ở đâu ngoài Monkey và kênh audio của tớ thì hãy báo cho tớ để tớ vác gậy đi gõ nha. Vui lòng không tự ý re-up, re-post ở các trang khác ạ.
"Giới tính?"
"Cái."
"Tuổi?"
"1 tuổi."
"Cân nặng?"
"9kg."
"Bao... bao nhiêu?" Mắt  trợn tròn kinh ngạc.
"9kg..." Cô gái nhỏ ngượng ngùng  .