Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Nói xong, trong ánh mắt kinh ngạc của  ,   dậy rời . Phù Dung gọi  : "Công chúa thật sự  quản ?" Nàng   lo lắng cũng là bình thường. Bởi vì  là  thẳng thắn, ghét nhất mấy kẻ tiểu nhân thích giở trò  lưng.
, từ  đến nay, là  sai ,  nhận lầm kẻ tiểu nhân thành quân tử. Nhớ  những gì  trải qua kiếp , hận ý trong lòng  cuồn cuộn dâng lên. Ta  lạnh : "Không quản. Chuyện của  khác, liên quan gì đến ?" Tiết Dữ Từ kinh ngạc ngẩng đầu,  khi chạm  ánh mắt ,  cúi gằm xuống. Phù Dung   sai,    giúp  chữa mặt, quả thật là,  xí  chịu nổi.
Hoàng    chuyện ở học viện, cố ý đến tìm . Huynh    ngưỡng mộ Tiết Dữ Từ  lâu,  hiểu vì    từ bỏ   lúc . "Liên nhi, Tiết khanh là  thiện lương, chính trực vô tư,  ngàn vạn    học theo đám tiểu nhân , bài xích  ,  rõ ?" 
Hoàng  ngốc của  ơi. Người thiện lương chính trực là . Tiết Dữ Từ mới chính là kẻ tiểu nhân sống trong cống rãnh. Kiếp ,  chính là lợi dụng sự tin tưởng của hoàng  mới  thể ngang nhiên câu kết với nghịch đảng. Đến cuối cùng, hoàng  thậm chí còn   thây. Ta an ủi hoàng : "Hoàng ,    bài xích , chỉ là,   còn thích  nữa." Phía  truyền đến tiếng ngọc vỡ vụn  mặt đất. Ta  đầu , mới phát hiện Tiết Dữ Từ     đó bao lâu,   bao nhiêu. Hắn dường như  lời   với . Ta   , từ biệt hoàng ,  thèm ngoảnh đầu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mong-ai-tinh/2.html.]
Tiết Dữ Từ   đuổi khỏi học viện. Rốt cuộc vẫn   kiêng dè  phận của ,  dám ký tên lên giấy. Tuy nhiên,  vẫn  đuổi đến góc phòng. Trước đây,  và   cạnh  ở hàng đầu tiên. Bây giờ, hàng đầu tiên chỉ còn  một  . Ta  cảm thấy tiếc nuối, bởi vì  là  đề nghị đuổi  : "Kẻ  xí cũng xứng  cạnh  ?"
 
Phù Dung hành động nhanh hơn bất cứ ai, ném tất cả sách bút của   phía . Một vài  khác  lấy lòng , giữ chặt hai cánh tay , kéo   . Tiết Dữ Từ  hề phản kháng, y phục trắng như tuyết dính đầy bụi đất. Phù Dung thăm dò hỏi : "Công chúa thật sự nhẫn tâm như ,  hề che chở cho  một chút nào ?" Ta  : "Che chở   gì? Hắn   phò mã của ."
Phù Dung sững sờ, cố ý lớn tiếng : "Chẳng lẽ công chúa    trong lòng  ?" Mụ mụ hầu hạ bên cạnh  nghiêm giọng quát: "Lớn mật, hôn sự của công chúa là chuyện các ngươi  thể bàn tán ? Người ! Lôi  vả miệng hai mươi cái!"