Thẩm Tiêu quát lớn, định  lệnh cho  xông lên.
 
Tùng Hàn lập tức cúi gập , ho sù sụ, ho đến mức phun cả m.á.u  ngoài,   cũng lảo đảo  ngã.
 
Thẩm Tiêu thấy thế, giật  phất tay: “Lùi xuống!”
 
Tùng Hàn nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn, ánh mắt u lãnh:
 
“Đại bá, hôm nay  đến đây là để vạch rõ ranh giới. Hoa Tường Dung là cơ nghiệp của Tam phòng, mời  hãy tự trọng. Nếu  thực sự quang minh  lạc,  thì đồng ý phân chia gia sản, từ nay nước sông  phạm nước giếng.”
 
Dứt lời,  nghiêng , dựa  Tằng Thanh. Hắn lập tức cõng  lên xe ngựa.
 
 22
Trên đường trở về,  cẩn thận đỡ   trong xe,  khẽ ho nhẹ  nở nụ .
Follow FB. HOA VÔ ƯU để đọc thêm nhiều truyện hay bạn nhé !!!
 
“Nhẫn Đông, diễn xuất của  thế nào?”
 
“Cũng tạm , nhưng m.á.u  là từ   ?”
 
“Là nước màu pha mật mía,  nhờ  chuẩn  từ .”
 
Ta bật , giúp  đắp thêm áo choàng.
 
“Thẩm Tiêu chắc chắn sẽ  dừng . Vụ phân gia, chỉ sợ là sóng gió lớn.”
 
“Ta .  nếu  dằn mặt một phen, ông  sẽ nghĩ Tam phòng dễ bắt nạt.”
 
Ta  gương mặt , dù vẫn còn xanh xao, nhưng tinh thần  khá hơn nhiều.
 
Thẩm phủ ba phòng, một nhà văn, một nhà võ, chỉ  Tam phòng là thương gia.
 
Xưa nay   vẫn coi thương gia thấp hèn.  Tùng Hàn  dùng đôi tay trắng tạo dựng sản nghiệp, khiến hai phòng  ngấm ngầm ganh ghét.
 
Giờ  bệnh nặng, họ liền nhân cơ hội ngấm ngầm  tay.
 
Đối diện sóng gió sắp đến,  vẫn ung dung thong dong, khiến   nể phục,  xót xa.
 
Ta nắm lấy tay : “Phân gia xong , chuyện tiếp theo nên  là gì?”
 
Chàng khẽ nhếch môi: “Khai chiến.”
 
22
Về đến Trúc Khê Uyển, Thẩm Tùng Hàn lau lớp phấn  mặt, khẽ , nhướng mày  .
 
“Phu nhân,    diễn   ? Nhờ tay nàng khéo léo, ngay cả gói m/áu giả cũng  .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mot-canh-nhan-dong-mot-kiep-tuong-tu/chuong-11-thiep-nguyen-dong-hanh.html.]
Trước đó,  dùng tay áo che mặt, cắn vỡ gói m.á.u giả trong miệng để giả vờ thổ huyết  mặt Thẩm Tiêu.
 
“Còn dám ,  dù  là giả mà vẫn  dọa cho một trận hãi hùng.” Ta liếc , trong lòng vẫn còn thấp thỏm  nguôi.
 
“Cũng là bất đắc dĩ. Hôm nay  vạch mặt ,    rút lui càng thêm khó. Đại bá mưu đồ  lâu, từ hơn hai mươi năm   bắt đầu sắp xếp: đưa trưởng tỷ  cung, gả nhị tỷ cho Tướng quân Trấn Viễn,  sớm định hôn cho thất đường  mười một tuổi… Nhà nhị bá, bên thông gia, con cháu đến tuổi kết hôn đều  toan tính hết cả.
 
Những năm gần đây, ông  rõ ràng  nâng đỡ Tam hoàng tử – con trai trưởng tỷ – lên ngôi.  Thái tử tài năng   họ  là thế tộc Thanh Hà họ Tề hậu thuẫn, nào dễ  lay chuyển? Ta nhiều năm dâng lễ  cung,  lối dò tin riêng. Vị  chỉ  Tam hoàng tử kiềm chế Thái tử, chứ  từng  ý phế trưởng lập thứ.
 
Đại bá ôm mộng viển vông, vì tư tâm mà  màng đến an nguy  tộc. Tranh đoạt ngai vàng từ xưa vốn huyết tanh, sai một ly là kéo theo vô  sinh linh. Ta   dính . Họ mất kiên nhẫn, hạ độc, thuê sát thủ, dùng hình riêng… đủ cách  gi/ết   nuốt trọn Hoa Tường Dung.
 
Lần  giam trong ngục nước,   nhận  kẻ hạ thủ là  của Tam hoàng tử. Trên thuyền cũng , là bọn họ thuê Minh Đồ đến gi/ết . Nếu   nàng, nếu   bỏ   bạc lớn thuê Kim Kỵ Minh hộ vệ, e rằng  ch ô n thây sông lạnh.
 
Sản nghiệp Hoa Tường Dung là do phụ   gầy dựng từ hai bàn tay trắng,   tiếp tục phát triển thêm. Đại bá luôn thèm ,  rút m.á.u nuôi mộng lớn. Dù Tam phòng  dọn  riêng, mỗi năm vẫn nộp  ít bạc  công quỹ. Đây cũng là lý do ông   chịu phân gia.
 
Mấy năm nay,  giấu ông , đem lợi nhuận của Hoa Tường Dung  cứu tế, cũng chỉ mong cho Tam phòng  còn đường sống.”
 
Tuy  đoán  vài phần, nhưng  đến đây, lòng  vẫn run rẩy.
 
“Phu quân, bao năm qua,  thật  dễ gì.”
 
Thẩm Tùng Hàn nắm lấy tay , dịu giọng:
 
“Nhẫn Đông, đừng sợ. Ta sẽ tận lực bảo  Tam phòng… và bảo vệ nàng.”
 
Ta gật đầu, nhẹ giọng đáp:
 
“Thiếp tin .”
23
Nửa tháng , Hoàng đế dẫn các hoàng tử và triều thần đến Tây Giao săn bắn.
 
Trong lúc săn, Hoàng đế ngã ngựa trọng thương. Phe cánh Tam hoàng tử tưởng thời cơ tới, mưu đồ sát hại Thái tử, ép vua thoái vị. Nào ngờ, tất cả đều rơi  bẫy Thái tử  giăng sẵn từ .
 
Hóa  Thái tử sớm nhận  dã tâm của Tam hoàng tử và Thẩm Tiêu, nên cố ý tung tin Hoàng đế  thương để dụ hổ  khỏi hang.
 
Mưu đồ bại lộ, Hoàng đế nổi giận, lệnh điều tra nghiêm ngặt.
 
Tam hoàng tử sợ tội tự vẫn. Thẩm Tiêu cùng Tướng quân Trấn Viễn và đồng mưu  bắt giam ngay  trong ngày.
 
Ba hôm , Trúc Khê Uyển  thị vệ bao vây tứ phía, chỉ chờ thánh chỉ xử lý.
 
Trong ánh lửa leo lét, Thẩm Tùng Hàn  bên lò hương, giọng   gió thu cuốn trôi:
 
“Nhẫn Đông, tính hết  đường, vẫn rơi  nước cờ . Chi bằng… chúng  hòa ly .”
 
Ta ôm lấy  từ  lưng.
 
“Không cần nhiều lời,  nguyện đồng hành.”