Ta giờ   thai động, những sinh linh nhỏ bé trong bụng tựa như những chú cá bơi lội, vù vù di chuyển.
"Vui ? Các con hình như đang chơi trốn tìm."
Nghe  trêu chọc , Đàm Dụ cuối cùng cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm.
Ta tựa  lòng , dịu dàng : "Các con đều  thích phu quân, mỗi  phu quân sờ bụng , các con đều cử động  vui vẻ."
Những lời dỗ dành ,  gần như  chớp mắt cũng  thể  cả rổ.
Đàm Dụ   thật sâu, cuối cùng  kìm , dùng sức ôm chặt lấy .
Đợi  bình tĩnh ,  kéo tay  từ từ di chuyển lên :
"Phu quân đừng căng thẳng, nếu phu quân căng thẳng, tim  cũng đập  nhanh,  tin phu quân sờ thử xem?"
Đàm Dụ cuối cùng  nhịn , bật  khẽ: "Bụng nàng  bốn tháng ..."
Bốn tháng thì  chứ!
Bốn tháng thì  "nộp công lương" nữa ??
Mấy gã đàn ông thời hiện đại mà vợ đang mang thai vẫn  lăng nhăng là do chiều hư như  đấy!
Đại phu đều bảo  !
Ta che mặt, nửa thật nửa giả  : "Phu quân đây là chê  béo  ~"
Bởi vì là năng lực do hệ thống ban cho, nên   béo lên nhiều, chủ yếu tập trung  vòng một, hiệu ứng thị giác đáng tự hào lắm đó.
Đàm Dụ  chằm chằm  hồi lâu, cuối cùng mười ngón tay đan chặt  ,  trực tiếp hôn tới.
Đến khi  thiếu oxy não,   mới thở dốc buông .
"A Dật, cảm ơn nàng!"
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Tiếp đó,   ngửa , dùng đôi tay nóng bỏng nhẹ nhàng đỡ  lên, đặt  lên  .
"Phu quân  gì thế!"
Đàm Dụ dịu dàng cởi bỏ áo ngủ của , dùng hành động  cho  :
"*Phong Hoa Tuyết Nguyệt Thập Bát Thức* thức thứ sáu   học  , tư thế ... mới phù hợp với nàng bây giờ..."
11
Kỳ thực ý định ban đầu của  là vắt kiệt Đàm Dụ, để   còn tâm trí mà suy nghĩ lung tung, đừng suốt ngày nghĩ đến việc chếc chóc nữa.
  ngờ   vắt kiệt thể lực và tinh thần  là .
Hệ thống thấy  mặt trời lên cao ba sào vẫn  dậy, đành  đóng vai đồng hồ báo thức gọi  dậy.
"Này, ý chí cầu chếc của Đàm Dụ sáng nay cuối cùng cũng giảm mười phần trăm , nhưng sự hy sinh của Ngô Dật cô đúng là quá lớn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mot-dem-xuan-thai-bon-dua/chuong-6.html.]
Hiện giờ ý chí cầu chếc của Đàm Dụ đang kẹt ở 50%,  lên  xuống.
Đối mặt với lời trêu chọc của hệ thống,  mặt  nở một nụ : "Cái   mà, còn tùy mỗi  nhận định."
Thực   còn khá là... vui vẻ trong đó.
Dù  bây giờ  là cha của con , là mối nhân duyên chính thức của .
  và hệ thống còn   chuyện  mấy câu, các nha   đến truyền lời,  Nhậm Tiêu   sang thỉnh an bà .
Ta: "..."
Thế  là bắt đầu  vẻ  chồng  ?
Có nên   đây?
Hiện tại mối quan hệ giữa Nhậm Tiêu và Đàm Dụ khá căng thẳng, tình cảm của  và Đàm Dụ cũng  quá sâu đậm, vẫn nên lấy tĩnh chế động thì hơn.
Nghĩ đến đây,  thu dọn đơn giản một chút,  đến viện của Nhậm Tiêu.
12
Nhậm Tiêu  khi thấy , vững vàng   ghế chủ vị.
Ta thỉnh an bà , bà  mới với vẻ mặt khó chịu đánh giá  một lát,  : "Ngươi là  thông minh, chúng  cứ  thẳng ."
"Bỏ đứa bé ,  vẫn  thể tiếp tục cho ngươi  phu nhân của cái nhà ."
"..."
Bà  đột nhiên  , khiến   chút cạn lời.
Nhậm Tiêu cứ như một kẻ điên tỉnh táo,  thì  bình thường, nhưng thực     bình thường.
Kẻ thù đều  chếc, giờ cứ sống  là  .
Chẳng lẽ nhất định  để Đàm Dụ đoạn tử tuyệt tôn mới chịu?
Đây cũng là con trai của ngươi mà!
Ta khẽ thở dài, hạ giọng : "Mẫu , chúng ... vẫn nên bàn bạc với phu quân thì hơn."
Nhậm Tiêu lạnh lùng  chằm chằm : "Đừng dùng Dụ nhi để ép , lệnh của  nó  dám trái."
Nói xong, bà   sang thị nữ Lệ Nương : "Đi, mang thuốc đó  đây!"
Ngay cả thuốc phá thai cũng  chuẩn  xong, hiệu suất thật nhanh!
Lệ Nương bên cạnh Nhậm Tiêu chần chừ một chút, : "Phu nhân, chúng ... vẫn nên bàn bạc với Đại nhân, nếu   sẽ trách tội đấy! Mối quan hệ mẫu tử giữa hai  ..."
Nhậm Tiêu  quyết tâm, nặng giọng : "Câm miệng! Ngươi còn  ! Chẳng lẽ ngay cả ngươi cũng  trái lời !"
Nghe  Lệ Nương  là  hầu trung thành duy nhất luôn ở bên Nhậm Tiêu suốt bao năm qua.
Lệ Nương thở dài một , nghiến răng từ trong lòng lấy  một lọ sứ nhỏ.