Một Kẻ Điên Thì Phê Gấp Đôi, Hai Kẻ Điên Thì Phê Gấp Mười - Chương 224.

Cập nhật lúc: 2025-09-25 10:51:55
Lượt xem: 65

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khi Mai Đại vẫn còn trong bệnh viện, chìm trong cô đơn, lạc lõng, phẫn hận và hoài nghi chính , thì Phong Chỉ và Sa Tuyệt đang sống những ngày rực rỡ, an vui.

Trong dịp Tết Nguyên Đán, trừ Phong Hầu vì phim nên ăn Tết ở đoàn, Phong Chỉ cùng , hai traivà hai em trai quây quần bên đón giao thừa.

Sa Tuyệt và – Bạch Phượng Châu – cũng cùng họ ăn Tết, cả hai bên thiết như một nhà.

Bạch Phượng Châu, tuy vẫn còn yếu và bất tiện, nhưng thể xuống giường tự .

Khi gặp bạn cũ An Như Mộng, bà ôm chầm lấy An Như Mộng mà như một đứa trẻ.

Khóc đủ , bà kéo Như Mộng xuống bên cạnh, kể những chuyện xưa: từ khi hai gặp , kết , cùng vượt qua những tháng ngày bệnh tật và nuôi con khổ cực

Tuy nhiên, năm nay họ đón Tết ở biệt thự nhà họ Phong, mà chọn tổ chức tại đại trạch của nhà họ Sa.

Bởi vì, nhà họ Sa giờ đây tan rã.

Sa Tĩnh đổi họ, xóa hộ khẩu, mang tro cốt của rời khỏi quê, từ đó bặt vô âm tín.

Sa Mạn cũng rút tên khỏi hộ khẩu nhà họ Sa, cùng chồng xuất ngoại, cắt đứt quan hệ.

Mẹ con Thẩm Bảo Nghi thì sợ Sa Tuyệt đến phát khiếp, nơi nào xuất hiện là nơi đó họ dám tới. Họ dọn khỏi đại trạch, chuyển nơi khác.

Sa Lý cũng còn thiết với Sa Tuyệt, thấy đại trạch lạnh lẽo quá nên cũng dọn .

Sa Trấn Vinh, từng mưa gió một thời, xung khắc sâu sắc với Sa Tuyệt.

Khi vợ và các con chuyển hết, ông cũng chẳng một , gần như sống bên ngoài cả năm, Tết cũng về nhà, càng đừng tới việc ăn Tết cùng Sa Tuyệt.

Vì thế, Sa Tuyệt đón trở về đại trạch ở tạm, đồng thời mời cả nhà Phong Chỉ cùng sang ăn Tết.

Còn ở nhà họ Phong, chỉ còn Phong Mang là cô độc ăn Tết một .

Ban đầu ông định đón năm mới cùng An Như Mộng, nhưng…

Ai thèm quan tâm đến ông ?

Cứ như , Phong Chỉ và gia đình cô, cùng với hai con nhà họ Sa, một cái Tết ấm áp, vui vẻ và trọn vẹn.

Khi kỳ nghỉ Tết kết thúc, chính quyền Minh thành tổ chức tiệc chiêu đãi đầu xuân, mời những doanh nhân ưu tú nhất thành phố tham dự.

Tất cả lãnh đạo cấp cao của thành phố đều mặt.

Mỗi doanh nghiệp chỉ cử một đại diện, và điều đó tượng trưng cho sự công nhận chính thức của chính quyền với doanh nhân .

Đây là sự kiện cấp độ cao nhất trong giới doanh nhân tại Minh Thành, là nơi để họ thiết lập mối quan hệ với chính quyền, ai là mời.

, bộ thương giới sững sờ khi :

Người đại diện cho Tập đoàn Sa thị là Sa Tuyệt?!

Dù Sa Tuyệt tài năng xuất chúng, quyết đoán và thành tích nổi bật, nhưng mới chỉ 25 tuổi, mới nửa năm, trong giới vẫn là “ mới”.

Thế mà đại diện cho Tập đoàn Sa thị?

Còn Sa Trấn Vinh, tung hoành thương trường hàng chục năm, thì xuất hiện?!

Quả thật quá bất ngờ.

ai dị nghị.

Một mới 25 tuổi tạo nên bao kỳ tích, gần đây còn ký kết hợp tác với quân đội, vinh quang đến nhường nào?

Vậy khi 35 tuổi? 45 tuổi? 55 tuổi?

Anh sẽ còn lập nên bao thành tựu nữa?

Tương lai chắc chắn thuộc về lớp trẻ.

Vì thế, bộ giới doanh nhân đều thiết lập quan hệ với Sa Tuyệt – vị lãnh đạo thương giới tương lai.

Trong suốt buổi tiệc, Sa Tuyệt một phút rảnh rỗi.

Thậm chí bàn cũng xếp ở bàn chính, cùng các vị lãnh đạo đầu ngành, trong đó cả vị cao nhất thành phố.

Điều đó cũng đồng nghĩa: Chính quyền chính thức công nhận đại diện Tập đoàn Sa thị.

Thậm chí, vị thế còn vượt qua cả Sa Trấn Vinh.

Tất cả những mặt đều thầm nghĩ:

“Thật đúng là hậu sinh khả úy.”

Tóm , khi gia tộc và tập đoàn công nhận, giờ đây Sa Tuyệt giới doanh nhân và chính quyền ghi nhận, vị thế của vững như bàn thạch, thể lay chuyển.

bắt đầu thắc mắc:

“Vậy… Sa Trấn Vinh – từng hô phong hoán vũ trong giới kinh doanh, khi đối mặt với cơn sóng trẻ đang cuộn lên như triều, sẽ cảm giác gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mot-ke-dien-thi-phe-gap-doi-hai-ke-dien-thi-phe-gap-muoi/chuong-224.html.]

Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn

Không ai .

Bởi vì Sa Trấn Vinh bao giờ để lộ điểm yếu.

Chỉ tin đồn rằng —

Tối hôm đó, khi Sa Tuyệt dự tiệc chiêu đãi, Sa Trấn Vinh đóng cửa ở lì trong thư phòng suốt một đêm.

Đến sáng mới , tóc bạc thêm nhiều, ánh mắt cũng còn sáng như nữa.

Dĩ nhiên, cuộc chiến giữa Sa Tuyệt và Sa Trấn Vinh vẫn hồi kết.

Chỉ đến khi Sa Trấn Vinh chịu thua, trận đấu ngầm mới thực sự khép .

Sau kỳ nghỉ Tết, gia đình Phong Chỉ trở biệt thự nhà họ Phong.

Tuy nhiên, An Như Mộng về ngay.

Vừa ăn Tết xong, bà cùng Bạch Phượng Châu đến một trung tâm dưỡng sinh suối khoáng mà họ từng ở mười mấy năm để tìm ký ức mất.

Sau đó, bà trở quê cũ, theo dấu vết tuổi thơ và thanh xuân, cố ghép từng mảnh ký ức rời rạc.

Đến khi An Như Mộng trở biệt thự nhà họ Phong, là tháng Ba.

về đến nhà lâu, một bạn học đại học – lão Lưu – đến.

Vừa thấy bà, ông lập tức quỳ một chân xuống, nâng trong tay một chiếc hộp gấm đỏ, bên trong là một chiếc nhẫn kim cương hồng cỡ lớn, qua là hàng giá trị xa xỉ.

“Như Mộng, yêu em!” Lão Lưu bằng giọng đầy xúc động.

“Anh yêu em suốt 30 năm, cũng chờ em 30 năm. Chúng từng tình cảm với , từng suýt nữa thì đến với .”

“Dù bỏ lỡ 30 năm, nhưng ông trời để chúng gặp . Lần , nhất định bỏ lỡ cơ hội.”

“Như Mộng, lấy nhé! Anh sẽ yêu em, mãi mãi đổi!”

Mọi : “…”

Trong lòng thầm nhủ: Họ đều hơn năm mươi tuổi cả , nếu cưới thì đúng là ít khả năng ly hôn, kiểu cũng như .

An Như Mộng im lặng vài giây, thẳng:

sẽ lấy , đừng mơ tưởng nữa.”

Lão Lưu vội vàng :

hồi đại học chúng là một đôi mà, ai trong lớp cũng ! Giờ cả hai đều ly hôn, đều độc , với chẳng lãng mạn ?”

Ông “bôi trơn” bằng tiền cho ít bạn học cũ, để họ đến mặt An Như Mộng “ chứng” rằng họ từng là một đôi trời sinh.

Thậm chí còn cố ý ghép đôi, nhân lúc An Như Mộng mất trí nhớ, cưới bà vợ cho bằng .

Nếu cưới bà, chỉ là giấc mơ thời sinh viên thành hiện thực, mà còn trở thành cha dượng của Phong Hầu, Phong Cương, thậm chí là cha vợ của Sa Tuyệt, quá, đây chính là tấm vé vàng để chạm giới tài phiệt đỉnh cao.

An Như Mộng còn kịp phản ứng, thì Phong Mang từ cổng , vòng tay qua vai An Như Mộng, thản nhiên tuyên bố:

“Họ Lưu , và Như Mộng với ba trai một gái, bây giờ cũng đang sống chung.”

“Chúng nhất định sẽ tái hôn.”

“Anh mau cút , nếu sẽ gọi bảo vệ tống cổ ngoài.”

Lão Lưu dậy, cất nhẫn hộp, thẳng:

cầu hôn Như Mộng, liên quan gì đến ?”

cho , dù chuyện gì xảy , cũng sẽ từ bỏ Như Mộng.”

Ông thực sự nghĩ rằng nỗ lực sẽ chinh phục bà, nhưng chỉ cần tiếp tục dây dưa, kèm theo việc lén lút tạo dư luận, khiến thế giới bên ngoài tin rằng ông và An Như Mộng quan hệ bình thường, ông cũng lợi .

Chỉ riêng thương trường, ông thể dựa “mối quan hệ mập mờ” để tranh thủ cơ hội, tìm cách kiếm lời.

Phong Mang lạnh, buồn phản bác, chỉ sang với An Như Mộng:

“Như Mộng, chúng kết hôn .”

“Chỉ cần em đồng ý, sẽ cho Tiểu Chỉ những lời em từng để cho con bé mười năm khi rời Đường Thành.”

Lão Lưu giận dữ mắng:

“Phong Mang! Anh vẫn hèn hạ như ba mươi năm !”

“Năm xưa lừa dối Như Mộng, bây giờ còn dám uy h.i.ế.p cô , hổ ?!”

“Đừng cãi nữa.” An Như Mộng khẽ thở dài, ánh mắt quét qua hai .

khôi phục trí nhớ .”

“Dù các lừa gạt , uy h.i.ế.p , cũng vô ích cả thôi.”

 

Loading...