Một Sớm Xuyên Qua, Ta Lấy Chồng "Cực Phẩm" - Chương 133

Cập nhật lúc: 2025-01-12 00:38:43
Lượt xem: 140

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kiều Diệp nghiêng đầu một chút. Nàng giống như là suy nghĩ một chút: “Điều cũng .”

Thiếu niên áo tím con mắt lập tức sáng lên: “Vậy ngươi đồng ý giúp đỡ?” Kiều Diệp nhún vai : “Hỗ trợ cũng nhưng hai ngày việc, chờ rảnh rỗi .”

Thiếu niên áo tím : “Không thành vấn đề, chúng bảy tám ngày gần đây đều sẽ ở chỗ . Chỉ cần khi rời , ngươi hỗ trợ bắt một con trâu rừng thuần phục là .”

Kiều Diệp gật đầu: “Được.” Nàng hỏi: “Giá tiền thế nào?”

Thiếu niên áo tím suy nghĩ một chút hỏi dò: “Hay là năm trăm lượng?” Nếu thể thuần dưỡng một con trâu rừng uy vũ hùng tráng, giá tiền mặc dù đắt nhưng ngược cũng thể tiếp nhận.

Kiều Diệp khẽ một tiếng: “Không cần nhiều như . Như , cho ngươi hai lựa chọn. Thứ nhất, lên núi chọn lựa một con trâu rừng, bắt về thuần dưỡng cho ngươi, loại năm mươi lượng bạc . Thứ hai, ngươi theo lên núi, trúng con trâu rừng nào, liền giúp ngươi bắt tới thuần dưỡng, loại một trăm lượng bạc. , ngoại trừ dã Ngưu Vương nhé.” Giá năm trăm lượng một con trâu rừng, quả thật chút lừa gạt.

Thiếu niên áo tím bất ngờ hai lựa chọn cùng với bạc . Hắn mở quạt xếp lắc lắc: “Tiểu nương tử sảng khoái, chọn loại thứ hai.”

Muốn chọn đương nhiên chọn trò chơi nhất để kích thích. Hắn còn từng gặp và bắt trâu rừng . Về phần tiền, tiểu nương tử thành thật, thừa cơ gạt . Điều cũng cho ấn tượng của đối với nàng càng hơn. Đến lúc đó bắt trâu khiến cho cao hứng, liền đưa nàng chút đồ .

Kiều Diệp gật đầu, cũng bất ngờ với lựa chọn của “Được. Ta tên là Kiều Diệp, ở thôn Trường Bình, là cháu dâu Lục gia. Ba ngày các ngươi tới thôn Trường Bình tìm , trong thôn hỏi một chút là thể tìm nhà .”

Thiếu niên áo tím gật đầu: “Không thành vấn đề. , tên là Lận Hạo.” Hắn xong chỉ chỉ thiếu niên áo lam bên cạnh: “Hắn tên là Khuất Kích. Vậy chúng ba ngày gặp .”

Kiều Diệp gật đầu: “Được!”

Sau khi nàng đồng ý, hai Lận Hạo theo nữa, mà dẫn theo gia đinh rời .

Đi khỏi con hẻm .

Lục lão thái thái Kiều Diệp: “Tức phụ Ngũ Lang, bọn họ bỏ năm trăm lượng bạc mua trâu, ngươi cần, ngược giá rẻ hơn nhiều như ?”

Mặc dù bà đau lòng về chênh lệch bốn trăm lượng nhưng cũng là ý trách cứ. Bà tức phụ Ngũ Lang việc, trong lòng một cán cân, cho nên tò mò.

Kiều Diệp nghiền ngẫm : “Năm trăm lượng bạc một con trâu, giá tiền quá mắc, cũng hạ thủ . Lại , cái tế thủy trường lưu (nước nhỏ mới thể chảy lâu dài) .”

Muốn thuần dưỡng trâu rừng ngoan, ngoại trừ giá trị vũ lực , đương nhiên cũng thể thiếu linh thủy. Đến lúc đó nàng bán một ít mật cho Lận Hạo, tiền cũng thể liên tục ngừng, hơn nữa, sở dĩ nàng đáp ứng bắt trâu bán, mục đích cũng là tiền, mà là hướng về phía kết giao với hai .

Lão thái thái xong, suy nghĩ một chút khỏi : “Năm trăm lượng đúng là quá nhiều, chúng thể kiếm loại tiền lòng hiểm độc .” Mặc dù yêu tiền nhưng vẫn tới đúng chỗ. Nếu về liền ngẩng đầu .

Kiều Diệp chút ngoài ý lão thái thái. Xem lão thái thái mặc dù cực phẩm nhưng cũng hiểu yêu tiền thủ chi hữu đạo (*)

()Yêu tiền thủ chi hữu đạo : Yêu tiền nhưng lấy tiền đúng đạo lý

Nàng : “Bà đúng, chúng kiếm tiền chính là tiền an tâm, tiền tài kiếm từ bất nghĩa, về cái thể coi như là gia huấn của Lục gia.” Mang đám Lận Hạo lên núi bắt trâu, vẫn phiền phức, còn mang về thuần phục ngoan, giá cả một trăm lượng liền thích hợp.

Lão thái thái đồng ý : “, cái về sẽ là gia huấn của Lục gia.”

Mấy Đại Lang cái hiểu cái gật gật đầu. Mấy phiên chợ, Kiều Diệp mua ít đồ vật, buộc chặt ở lưng Tiểu Hắc để nó cõng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mot-som-xuyen-qua-ta-lay-chong-cuc-pham/chuong-133.html.]

Ngay từ đầu nó thích, thỉnh thoảng liền đem đồ vật tung xuống. Bất quá Kiều Diệp cứng rắn đ.ấ.m xoa một trận, cũng liền ngoan ngoãn cõng. Mua đồ xong, đoàn đến chỗ đậu xe bò.

Bên . Lục Thiều Kỷ gia. Vừa vặn Kỷ lão gia hôm nay ngoài, Lục Thiều đến tìm con trai, đoán rằng cây nến mẫu đơn hẳn là xong, vì thế chủ động phòng khách.

Lục Thiều xuống, thấy Kỷ lão gia , dậy chào: “Bái kiến Kỷ bá bá.”

Lần đến gọi Kỷ lão gia, đối phương và Kỷ Tùng Bách là bạn , cần khách sáo như , gọi Kỷ bá bá là . Hắn cũng vẻ.

Kỷ lão gia : “Lục hiền chất đến , mau .” Gã sai vặt dâng xong, tán gẫu vài câu với Lục Thiều.

Kỷ Tùng Bách đợi nữa: “Thiều , hôm nay đưa cây nến mẫu đơn tới ?”

Mặc dù Lục Thiều nhưng mang theo một hộp gỗ lớn tới, rõ ràng. Lục Thiều gật đầu : “Không sai, nương tử xong nến mẫu đơn, hôm nay cố ý đưa tới.”

Kỷ Tùng Bách lên: “Vậy mau mở xem.” Lục Thiều cũng dậy, tới cạnh bàn, giơ tay mở hộp gỗ đựng nến. Tiếp theo, cha con Kỷ Tùng Bách thấy một cây nến mẫu đơn đặt trong chậu sứ. Trên cây mẫu đơn mười một đóa mẫu đơn đang chớm nở, màu sắc khác .

Mấu chốt là qua sống động như thật, cho cảm thấy kỳ lạ

thôi. Nếu sớm đây là cây nến, chớp mắt nhất định sẽ tưởng đây là mẫu đơn thật.

Kỷ Tùng Bách tiến lên kỹ một chút: “Diệu, cây nến mẫu đơn thật sự là tuyệt diệu. So với tưởng tượng còn hơn.”

Hắn về phía Lục Thiều, khen: “Nương tử của ngươi thật lợi hại.” Ánh mắt Lục Thiều mang ý : “Đa tạ Kỷ khích lệ, nương tử của quả thật .”

Kỷ Tùng Bách phát hiện nhắc tới Kiều Diệp, trong mắt Lục Thiều liền ánh sáng, giống với vẻ nội liễm bình thường.

Hắn khẽ hỏi: “Mẫu đơn thấy còn từng điêu khắc tạo hình, là ngươi điêu khắc?”

DTV

Lục Thiều gật đầu: “Ừm.”

Kỷ Tùng Bách cảm thán: “Điêu công của Thiều , phục.” Gần đây y và Lục Thiều thâm giao, phát hiện đối phương chỉ thiên phú cao trong việc sách. Thiên phú tạo nghệ, Cầm Kỳ Thư Họa cùng cưỡi ngựa b.ắ.n cung, cùng với triển lộ thực lực, cũng cho giật .

Viết thoại bản càng là ngay cả cũng cảm thấy mê mẩn, cào tim cào phổi xem tiếp phần . Hiện tại điêu khắc cũng là nhất tuyệt. Chẳng trách Lục Châu Cẩn và Liêm Xuân Nghĩa ghen tị Lục Thiều, đạp xuống nhưng thể xoay , thật sự là quá chói mắt.

Lục Thiều là một khối ngọc thô, càng mài giũa tỏa ánh sáng nội liễm.

Đợi một thời gian nữa tất nhiên sẽ trở thành một khối mỹ ngọc khiến thế nhân chú ý. May mà loại lòng hẹp hòi, chủ yếu vẫn là thưởng thức và chịu phục Lục Thiều.

Đồng thời cũng may mắn ánh mắt của , một bước phát hiện cùng kết giao khối mỹ ngọc . Nếu cây nến mẫu đơn , thể là khác tiên.

Lục Thiều mỉm : “Kỷ khen trật , chạm trổ chẳng qua là tay nghề nhỏ thôi.”

Kỷ Tùng Bách giọng điệu khiêm tốn của , so với lúc nãy nhắc tới nương tử của là kiêu ngạo là hai thái độ khác .

Quả nhiên Thiều chẳng những là thiên tài, còn là một thú vị. “Ha ha, Thiều khiêm tốn quá.”

Lục Thiều hỏi: “Nhìn như , Kỷ đối với cây nến là hài lòng đúng ?”

Kỷ Tùng Bách gật đầu: “Hài lòng, hài lòng.” Hắn bổ sung một câu: “Tin tưởng vị hôn thê của , cũng sẽ thích và hài lòng.”

Kỷ lão gia vẫn luôn quan sát cẩn thận, lúc cũng ngẩng đầu : “Cây nến mẫu đơn , cũng là thích. Lục hiền chất, nương tử ngươi còn cây nến gì? Ta cũng định chế.” Lục Thiều , ánh mắt càng đậm. Hôm qua tiểu tức phụ , hôm nay sẽ sinh ý lớn tới cửa, quả nhiên là tới cửa.

Loading...