Vài tên vệ sĩ lực lưỡng lập tức bao vây , ánh mắt hằm hằm như thể  sẵn sàng  tay.
Ngay trong khoảnh khắc đó — từ  bình phong chợt vang lên tiếng vỗ tay thanh thúy.
“Thật là đặc sắc! Bổn cung hôm nay quả thực  mở rộng tầm mắt.”
“Ai? Là thứ gì   sống c.h.ế.t mà dám lén  chủ nhân  chuyện? Kéo  ngoài bán luôn  cho !”
Phó thị hai tay chống hông, vẫn còn   sống c.h.ế.t, gào lên như thể  vẫn đang nắm quyền sinh sát.
“Rầm—!”
Bình phong đổ xuống, Chiêu Dương công chúa thu chân , nhàn nhã bước  giữa sảnh.
Trên mặt nàng là nụ  hờ hững nhưng đầy ẩn ý, khiến    rét mà run.
Ta  — tiểu bá vương ngày nào của hoàng thất, hôm nay chính thức tái xuất.
“Bốp! Bốp! Hầu phu nhân phủ Vĩnh Ninh thật uy phong lẫm liệt.”
“Nếu  tận mắt chứng kiến, bổn cung còn   — kẻ thường ngày  mặt Thái hậu khúm núm cúi đầu,  dám ở ngoài phách lối đến thế.”
Phó thị  rõ   mặt, sắc mặt tái nhợt như tro, đầu gối mềm nhũn lập tức quỳ phục xuống đất:
“Thần phụ lỗ mãng, kinh động đến ngọc giá… còn thỉnh công chúa thứ tội!”
Chiêu Dương công chúa cong môi, giọng đầy mỉa mai:
“Là bổn cung  , quấy rầy mất hứng thú thị oai của Hầu phu nhân.”
Rồi ánh mắt nàng sắc , giọng cũng trầm hẳn xuống:
“Hoàng tổ mẫu vốn hiền hậu khoan dung, nếu  ngươi dám lấy danh nghĩa của   ngoài  càn, ức h.i.ế.p  vô tội —   trong lòng  sẽ nghĩ  đây?”
Phó thị run rẩy  thôi, lắp bắp sửa lời:
“Nô tài  sai ! Xin công chúa khai ân! Là… là bọn họ bắt nạt , con gái thần phụ mới thành    ức h.i.ế.p   mà về nhà. Thần phụ chỉ là nhất thời giận quá mới…”
“Bốp!”
Chiêu Dương công chúa giơ chân đá thẳng một cú, chẳng thèm khách khí:
“Ngươi là hạng gì, bổn cung hôm nay  thấy rõ.”
“Mau cút về mà hối  . Nếu còn dám  ngoài mượn uy Thái hậu để  chuyện thương thiên hại lý — bổn cung sẽ đích  tấu với phụ hoàng, tru di cửu tộc nhà ngươi!”
Phó thị sợ đến mức lăn lê bò toài, dẫn  rối rít rút lui khỏi phủ.
Ta quỳ xuống hành lễ tạ ơn, khẽ thở dài:
“Chuyện nhỏ nhặt như , thần nữ cũng  thể tự ứng phó. Lẽ   nên khiến công chúa  hạ giá  tay.”
Chiêu Dương công chúa đỡ  dậy, giọng đầy vẻ bất mãn:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mot-tran-hon-le-hai-so-phan/chuong-5.html.]
“Hừ! Ta sớm  coi Hoài Dương Vương như  trưởng khác họ. Ai dám động  thê tử  xuất giá của  , chẳng khác nào là đối đầu với !”
“Ta lập tức hồi cung, đến  mặt hoàng tổ mẫu đòi  công đạo cho ngươi!”
Rồi nàng nháy mắt với , nửa thật nửa đùa:
“Ầy, cũng trách phụ hoàng … Nếu sớm gả ngươi cho ca ca Phó Đạc của , hôm nay nào đến nỗi chịu oan uổng thế ? Đợi đó,   cung xin một đạo thánh chỉ ban hôn, ngươi thấy thế nào?”
Ta  nàng  , mặt lập tức ửng đỏ, trong lòng cũng  khỏi thấp thỏm mong đợi — chỉ mong Phó Đạc sớm hồi kinh, để tất cả  điều đều  kết quả  .
nguyenhong
Ngay trong ngày hôm , Phó thị  tước bỏ  bộ phong hào, là chính Thái hậu hạ chỉ.
Phụ  thu thập đầy đủ chứng cứ Phó thị xưa nay ỷ thế h.i.ế.p , ngược đãi hạ nhân, sai phạm đủ điều, dâng tấu lên triều.
Hoàng thượng nổi giận long trời lở đất, ném tấu chương thẳng  mặt Vĩnh Ninh hầu, quát lớn:
“Không  dạy thê, gia phong bất chính!”
Trưởng tử duy nhất còn  hy vọng thăng chức của Vĩnh Ninh hầu cũng  liên đới, lệnh bổ nhiệm lập tức  thu hồi.
Ngay ngày hôm đó, Vĩnh Ninh hầu  cho  đưa Phó thị  trang viên ở ngoại thành, phái theo mấy mụ bà tâm địa độc ác để trông coi — bắt nàng  đóng cửa ăn năn sám hối.
Nếu   nể tình năm xưa  Thái hậu chỉ hôn, e rằng ông    luôn hưu thư cho .
Khi   tin , Tô Trường Dư đang xách hành lý, cùng Phó Mạn Nhi rầu rĩ  về phủ trong câm lặng.
“Phụ , mẫu , nhi tử nhất thời hồ đồ,  nữ nhân thiển cận  xúi giục mê hoặc. Nay mang nàng đến  mặt nhị vị để dập đầu tạ tội.”
Ta  bên, lặng lẽ  về phía hai  đang quỳ  đất.
Phó Mạn Nhi sắc mặt đỏ bừng, lặng im  , để mặc phu quân đem  tội  đổ hết lên đầu ,  còn nửa phần khí thế như ngày nào nữa.
Tô Trường Dư lạnh lùng đẩy nàng một cái, trong mắt chẳng còn chút ân tình, chỉ  là bất mãn và chán ghét:
“Còn  mau quỳ xuống dập đầu nhận sai với phụ mẫu!”
Phó Mạn Nhi rưng rưng  phu quân  trở mặt vô tình, ánh mắt tràn đầy oán hận, song cuối cùng vẫn chỉ  cúi đầu nhận , chủ động xin  từ đường quỳ gối hai canh giờ để chuộc tội.
E rằng    để  một vết rạn thật sự trong quan hệ phu thê.
Kể từ đó, Phó Mạn Nhi và Tô Trường Dư ba ngày cãi nhỏ, năm ngày cãi lớn, suốt ngày tiếng  tiếng la, khiến cả Tước Nguyệt Các gà ch.ó  yên.
Mẫu  từ đó cũng   nguội lạnh với Tô Trường Dư.
Bà dặn dò :
“Chuyện ở Tước Nguyệt Các từ nay trở , con  cần để tâm nữa. Từ hôm nay, cứ xem như trong phủ …  từng   ca ca .”
Năm nay bảng vàng khoa cử  công bố, Tô Trường Dư  một  nữa   tên.
Phụ  gọi   thư phòng, mắng cho một trận nên .