Chiếc nhẫn  rộng, ngón tay nàng quá gầy, đeo  lỏng lẻo, giống như tình cảm giữa nàng và Lang Sát,  từng thẳng thắn, để lỡ  bao nhiêu lương duyên đáng   mỹ mãn.
 
A Bảo nức nở, lao  ôm lấy  thể   còn  thở của Lý Duyên.
 
“A nương.”
 
Vĩnh Nhi cũng bật , nắm lấy tay , siết c.h.ặ.t mãi  buông.
 
Lúc , ngoài cửa bỗng vang lên tiếng gõ dồn dập.
 
Một giọng nam xa lạ vang lên: 
 
“Lý phu nhân  trong đó ? Triệu đại nhân  tiệc mừng cùng đồng liêu, bảo  đến đón các vị!”
 
Nghe thấy tin tức liên quan đến Lang Nghiễm, A Bảo    vùng dậy, định chạy  ngoài.
 
Ta lập tức kéo con bé , đặt ngón tay lên môi  hiệu: 
 
“Suỵt.”
 
19
 
Lặng lẽ dẫn A Bảo   cửa chính,  qua khe cửa, thấy rõ diện mạo của nam nhân .
 
Trở  phòng,  hỏi nàng: 
 
“Con  nhận  ?”
 
A Bảo lắc đầu: 
 
“Không   vẫn theo bên cạnh tiểu thúc.”
 
Không chút do dự,  lập tức ôm lấy t.h.i t.h.ể Lý Duyên  giường, vài bước  đặt nàng  tủ áo trong phòng bên cạnh, khóa  từ bên ngoài.
 
“…Thẩm thẩm?” 
 
A Bảo mắt nhòe nước, nghi hoặc gọi .
 
Ta kéo lấy một bộ thường phục của Lý Duyên để ,  tháo trâm vàng  đầu xuống  hỏi A Bảo: 
 
“Trong viện  lỗ chó nào ?”
 
“Hình như  một cái.” 
 
A Bảo vẫn  hiểu, nhưng vẫn dẫn chúng   tìm.
 
Ta vạch đám cỏ dại , để Vĩnh Nhi dẫn A Bảo chui qua.
 
Vĩnh Nhi lập tức hiểu chuyện, nhận  bên ngoài   . 
 
 con bé chui    , kéo lấy tay  : 
 
“Không , lỗ nhỏ quá, nương  chui qua  .”
 
Ta nhét  hai đứa  trong, chỗ  là nơi gần Vương phủ Ký Bắc nhất.
 
“Vĩnh Nhi, con nhớ nhà cữu cữu, mau  tìm cữu cữu.”
 
A Bảo cũng hiểu , căng thẳng nắm c.h.ặ.t tay  : 
 
“Thẩm thẩm cùng !”
 
Ta  dẫn kẻ   chỗ khác.
 
“Các con  .”
 
Ta   nước mắt chúng, cứng rắn đẩy  trong, che kín cành lá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mua-gap-trieu-dang/11.html.]
 
Người nam nhân  cánh cửa  còn gọi nữa, chuyển sang đập cửa.
 
Thình thịch.
 
Ta  quanh một vòng. 
 
Đã lâu  leo tường,  lóng ngóng. 
 
Ngay lúc thích khách phá cửa,  suýt trượt xuống nửa chừng.
 
“Đứng !”
 
Thích khách lập tức chạy đến.
 
Ta nhảy khỏi tường, rơi trúng một đống cỏ khô bên hông hẻm.
 
Vừa gượng dậy, một lưỡi d.a.o lạnh loáng  kề ngang cổ.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Thích khách rít lên  lưng: 
 
“Phu nhân , vẫn nên ngoan ngoãn thì hơn, ngươi thấy ?”
 
20
 
Thích khách khóa tay   , bịt mặt   bằng tấm vải đen, đẩy   khỏi hẻm tối.
 
Không ngờ  đụng ngay Lang Nghiễm  tan triều trở về.
 
Qua tấm vải đen,  chỉ thấy  vạt áo đỏ sẫm.
 
“Trùng hợp quá Triệu đại nhân, khỏi   tìm nữa. Mời .” 
 
Thích khách  như gió thoảng.
 
Vạt áo chuyển động tiến  gần, Lang Nghiễm trầm giọng: 
 
“Ngươi bắt nhầm  , nàng  .”
 
“Ngươi    là   chắc?!” 
 
Thích khách bướng bỉnh quát: 
 
“Lên xe! Còn  một chữ,  g.i.ế.t ả!”
 
Lên xe ngựa, thích khách   đánh xe.
 
Có vẻ đang   ngoài thành.
 
Lang Nghiễm gỡ tấm vải  đầu  xuống, ánh mắt cúi thấp,  cổ tay   siết đến đỏ bầm.
 
Ta gắng giữ bình tĩnh, lặng lẽ hỏi : 
 
“Làm  bây giờ?”
 
Chàng chỉ dây lụa bên hông . 
 
Ta ngập ngừng rút  đưa . 
 
Chàng vỗ nhẹ mu bàn tay ,  lên đó:
 
Đợi lát nữa, nàng chạy .
 
Mấy năm  phu thê,  hiểu ngay  định  gì.
 
Xe ngựa rời khỏi thành, thích khách  vẻ buông lơi cảnh giác.