Có  bên cạnh lên tiếng: 
 
“Đó là con nhà Triệu thị lang, mẫu  là Lý phu nhân, cũng quê ở Giang Châu giống nương nương đó ạ.”
 
“Thì  là đồng hương.” 
 
Hoàng hậu mỉm   sang Lý Duyên:
 
“Con gái sinh cũng  thật.”
 
Lý Duyên cung kính  dậy đáp: 
 
“Thần   dám nhận.”
 
Không  nàng    gì , sắc mặt rõ ràng  tự nhiên, khóe môi còn  run.
 
Ta siết c.h.ặ.t lòng bàn tay để giữ bình tĩnh.
 
Năm xưa Lang Nghiễm giả c.h.ế.t, tuyệt đối  chỉ vì  thoát khỏi . 
 
Chàng  hao tâm tổn trí đổi tên đổi họ  triều, trong đó chắc chắn  nguyên nhân  thể để lộ.
 
Triều chính rối ren, Hoàng thượng và Thái tử bất hòa. 
 
Bề ngoài Lang Nghiễm là  của Hoàng thượng, nay  chen chân  Đông cung.
 
Nghĩ đến chuyện năm đó  và  cãi   ngớt vì việc đến Giang Châu, nghĩ đến chuyện  trưởng Lang gia tự sát trong ngục, tất cả những điều  chỉ cần lộ  một việc cũng đủ thành tai họa lớn.
 
Ta  thể sơ sẩy. 
 
Ta  thể để lộ mối quan hệ giữa con gái và “Triệu Nghiêm”.
 
Thấy Hoàng hậu vẫn đang chăm chú  hai bé gái, : 
 
“Giống, càng  càng giống, ôi… cứ thấy giống ai đó, nhưng nhất thời  nhớ …”
 
“Trẻ con  lớn, ăn mặc  là ai cũng như đóa hoa nhỏ, nương nương  hoa mắt  ạ.” 
 
Ta  chen lời: 
 
“Năm xưa thần nữ mới đến kinh thành, đen nhẻm gầy nhẳng,  mà nương nương còn  thần nữ giống công chúa Trường Lạc đấy thôi!”
 
Mọi  đều bật .
 
Hoàng hậu chỉ  ,  đến nỗi mắt cong , trách yêu: 
 
“Ngươi , còn  nữa! Từ khi mẫu  ngươi mất, Quận vương ở Thương Châu ngày ngày uống rượu, mưa gió gì cũng để mặc, cuối cùng nuôi ngươi như con trai,  đầu ngươi  cung   suýt nữa sợ hết hồn!”
 
Trong tiếng  rộn ràng, cuối cùng cũng che đậy  chuyện đó.
 
Khóe mắt,   thấy Lý Duyên   với ánh mắt cảm kích sáng lấp lánh giống hệt con gái nàng . 
 
Ta nổi da gà, khẽ xoa cánh tay  giả vờ như  thấy.
 
Thế nhưng   thở phào nhẹ nhõm, thì ngay lúc đang dự yến,  Hoàng thượng  chỉ hôn cho Ngô Quan,  suýt nữa  kịp thở nổi.
 
9
 
Khi Hoàng thượng mở miệng  con gái Phó gia  hợp với Ngô Quan,   đều im bặt.
 
Ta và Lang Nghiễm cùng lúc ngẩng đầu lên.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mua-gap-trieu-dang/5.html.]
Phó gia, Phó Phủ, Trung thừa Ngự sử, chính là kẻ năm xưa khiến  trưởng của Lang Nghiễm  hàm oan mà c.h.ế.t trong ngục.
 
Lão   Hoàng thượng sủng tín nhiều năm,  khả năng  khi Từ lão tể tướng nghỉ hưu năm  sẽ  bổ nhiệm  thế chức đồng bình chương sự kiêm Khu mật sứ, ngang hàng tể tướng.
 
Hoàng thượng  cắm cái đinh cứng  bên cạnh Ngô Quan, xem  thực sự  yên tâm để Ngô gia nắm giữ đại quân Ký Bắc.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
 Ngô Quan im lặng trong giây lát,   dậy quỳ  điện, từng lời như đinh đóng cột:
 
“Thần  thể cưới.”
 
Cả tiệc kinh ngạc, xì xầm nho nhỏ vang lên khắp nơi.
 
Ánh mắt Ngô Quan kiên định:
 
“Năm mười chín tuổi thần  phát lời thề, cả đời  thành .”
 
Hoàng đế , nhưng ánh mắt  âm u ép , chậm rãi hỏi:
 
“Ngươi thực sự   cưới ai? Hay là…  ngươi  cưới, trẫm sẽ vĩnh viễn  cho cưới?”
 
Bốn phía lập tức  ánh mắt âm u  về phía .
 
Ta siết c.h.ặ.t tay áo, định  lên  đỡ cho Ngô Quan.
 
Phụ   chợt túm lấy cổ tay, mạnh mẽ ép   yên.
 
Theo phản xạ,  theo thói quen  mỗi  hành động bốc đồng, đưa ánh mắt rối loạn  về phía Lang Nghiễm.
 
Xuyên qua một đại điện  âm mưu đấu đá,   ngay ngắn trong hàng, mày nhíu c.h.ặ.t, mượn động tác uống rượu mà khẽ lắc đầu với , gần như  thể nhận .
 
Điều đó khiến  thấy yên tâm đôi chút, nhưng cũng thấy đau lòng đôi chút.
 
Trước  chằng từng bất lực hỏi : 
 
“Tính tình nàng cứ bốc đồng như ,     còn ở đây nữa, nàng   ?”
 
Ta chỉ nghịch ngợm , hỏi ngược      còn?
 
Đầu óc  rối tung,  cũng căng thẳng, đến mức quên mất giờ  và Lang Nghiễm là  xa lạ,  mà   như hiểu   nhận   phận , dùng cách kín đáo mà trấn an .
 
Ngô Quan đang quỳ  cất tiếng, kéo sự chú ý của   về.
 
Hắn : 
 
“Thần là… tự nguyện! Không cưới bất kỳ cô nương nào.”
 
Hắn ngẩng đầu, nhe răng :
 
“Thần sống quen kiểu đó , Phó tiểu thư  nuông chiều, theo thần chẳng   uổng phí ? Huống chi thần cũng giống phụ , trời sinh là để giữ Ký Bắc cho Hoàng thượng.”
 
“Mệnh  định thần đơn độc một , thần vạn   từ chối.”
 
Hoàng đế lặng lẽ  .
 
Trong điện yên tĩnh đến mức  thể  thấy tiếng kim rơi.
 
Đột nhiên, Hoàng đế bật .
 
10
 
“Sao  đến mức ? Ngươi, tên tiểu tử hỗn xược, còn  cả đời   ai quản ? Ngay cả phụ  ngươi cũng  đồng ý !”