Hắn     chìm đắm trong sầu muộn và lo âu, nhanh chóng đổi chủ đề, hỏi  chuyện chính:
 
“Gần đây triều đình  một nhân vật lên như diều gặp gió,   là tâm phúc của Hoàng thượng, tên là Triệu Nghiêm, nàng về phủ giúp  hỏi thử Quận vương xem    thể tin  .”
 
Tim  thoáng siết :
 
“Sao ?”
 
“Hắn gan cũng lớn.” 
 
Ngô Quan nhả cọng cỏ , nheo mắt:
 
“Âm thầm truyền tin  hợp tác với , kéo Phó Phủ xuống ngựa,  suy yếu quyền kiểm soát quân và tài chính của Hoàng thượng, chuyển giao cho Thái tử.”
 
Ta chớp mắt:
 
“Liệu  thành ?”
 
Ngô Quan bật , nhéo má  một cái:
 
“Gan nàng cũng  nhỏ.”
 
“Còn thành  , ai mà  .” 
 
Ngô Quan  xuống, chống tay  , ngẩng đầu  trời.
 
“Ta thấy  cũng đang đánh cược, dường như trong tay  nhược điểm nào đó của Phó Phủ.     kỳ quặc,  luôn thấy  gì đó  , đợi  điều tra rõ lai lịch  tính tiếp.”
 
Thân phận của Lang Nghiễm   thể tùy tiện tiết lộ,   ở trong triều,  nhiều chuyện   rõ, vẫn nên chờ biến động thì hơn.
 
Nghĩ , chân mày   bất giác nhíu c.h.ặ.t.
 
Một tiếng búng tay vang lên.
 
“Đừng nhăn nữa, quận chúa, trời  sập cũng  đến lượt nàng đỡ.”
 
Ngô Quan nghiêng đầu:
 
“Cười cái coi, nàng về  mà chẳng cho   cái mặt .”
 
Ta đ.ấ.m  một cái,  dậy  lưng bước .
 
“Ê!” 
 
Ngô Quan uốn éo kéo dài giọng:
 
“Kéo  một cái coi.”
 
Ta  đầu lườm  một cái, cuối cùng vẫn tiến tới nắm lấy tay  chìa ,  tốn chút sức nào  kéo  dậy.
 
Hắn đắc ý , ôm vai  như hồi còn nhỏ, thừa lúc   đề phòng thì bất ngờ lao xuống sườn núi.
 
“Ô…”
 
Gió lớn quất qua tai, lao nhanh đến nỗi  thắng  .
 
“Ngô Quan!” 
 
Ta hét to.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mua-gap-trieu-dang/8.html.]
Hắn chỉ ôm c.h.ặ.t lấy  chạy xuống, như thể    bầu trời Kinh thành quá nặng nề, đè đến mức   thở nổi.
 
Muốn để  tìm  tự do nơi gió lớn như những ngày ở Thương Châu.
 
Cuối cùng,  đối diện với ,  lùi  , :
 
“A Tồn, nàng  .”
 
14
 
Khóe miệng  đang nhếch lên liền khựng . 
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Bỗng nhận   bao lâu    từng  nhẹ nhõm như .
 
“Không  gì đáng sợ , A Tồn.” 
 
Ngô Quan : 
 
“Dù Phó Phủ  ngang ngược cỡ nào, nếu   Hoàng thượng thì cũng chỉ là hề nhảy nhót mà thôi. Đợi đến lúc  dẹp sạch lũ sâu mọt ô uế trong Kinh thành ,  sẽ trở  biên cương.”
 
Hắn  đầy khí thế:
 
“Dẫn theo Vĩnh Nhi, Lão Quận vương, bài vị phụ mẫu , giống như ngày  ở Thương Châu, hai nhà chúng  sẽ  còn  chịu đựng sự bức bối ở Kinh thành nữa, trời cao đất rộng!”
 
Ta hỏi  thể Lão Vương gia còn chịu  xóc nảy .
 
Ngô Quan :
 
“Lão gia  sống c.h.ế.t cũng   c.h.ế.t ở Kinh thành, còn nhéo tai  cảnh cáo,   dù   cõng lão  lưng cũng  mang quan tài lão về Ký Bắc.”
 
Kim ô sắp lặn, tia sáng cuối cùng của hoàng hôn đọng   mái ngói hoàng cung,  và Ngô Quan cùng  lặng lẽ .
 
Đồng thanh thốt lên:
 
“Nhất định  một ngày.”
 
Chúng    .
 
Sẽ  một ngày,  nhất định thoát khỏi gông xiềng, trong lòng  còn sợ hãi,  sợ bất kỳ sóng gió nào nữa, trở về sống cuộc đời mà  .
 
15
 
Ngô Quan   sai, Lang Nghiễm thật sự định  tay .
 
Một phong cáo trạng từ Giang Châu âm thầm gửi tới Kinh thành, mấy ngày    triều đình nổ tung.
 
Tố cáo Ngự sử trung thừa Phó Phủ vượt quyền nhúng tay  vụ án đất đai địa phương, thiên vị  cùng tộc, khiến khổ chủ nhà tan cửa nát.
 
Phụ  nhắc đến chuyện hôm nay vô tình gặp Phó Phủ ở cửa cung, về nhà  kể với :
 
“Ngựa già trượt chân,  cũng  ngày hôm nay, tức đến méo cả mũi.”
 
Ta rót  một chén đưa cho phụ , hỏi:
 
“Vậy thái độ của Hoàng thượng thế nào ạ?”
 
Phụ  uống một ngụm, trầm ngâm:
 
“Khó  lắm. Dù vụ  chứng cứ rõ ràng, nhưng   lớn  nhỏ đều . Chỉ cần Hoàng thượng vẫn  dùng Phó Phủ như quân cờ đen thuận tay, thì chỉ cần tìm đại một  thế tội là  vẫn  thể bình an vô sự.”
 
Gần lập hạ, ánh nắng chan hòa,  chống cằm  ánh sóng xanh biếc trong chén .