Mùa Hạ Năm Ấy Chúng Ta Gặp Gỡ - Chương 144: Quan Tâm

Cập nhật lúc: 2025-10-22 13:27:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Buổi tập kết thúc khi trời ngả tối. Ai nấy đều thấm mệt nhưng vui vẻ. Trúc Quỳnh mang một rổ trái cây, bày giữa nhà mời .

- Các ăn cho mát.

Mọi tụ thành vòng tròn nhỏ, ăn trò chuyện. Tiêu Hà nơi bậc thềm, tay cầm điện thoại, chăm chú xem từng động tác.

Hữu Thiên bước đến, vô tư sát cạnh cô, tay cầm miếng mận đưa lên mặt cô.

- Thử xem ngọt ?

Tiêu Hà chẳng suy nghĩ nhiều, mắt vẫn dán màn hình nhưng đầu nghiêng, c.ắ.n một miếng như thể hành động quá quen thuộc.

- Ừm, ngọt đấy.

- Thấy , chọn mà. – Cậu nhướn mày đắc ý, tiếp tục lấy thêm miếng khác.

Phương Ny khẽ huých tay Trúc Quỳnh, cả hai chỗ khác để khỏi “thồn đường”.

Riêng Thanh Ngọc, từ đầu buổi cô chẳng vui vẻ gì. Ánh mắt cô dán chặt cách giữa hai , đúng hơn là chút cách. Cô siết chặt chai nước trong tay khiến nó móp .

Một lát , cô lặng lẽ dậy.

- Mình về .

- Chưa ăn trái cây mà? – Trúc Quỳnh ngạc nhiên.

- Không khát. – Giọng cô lạnh tanh, xoay bước . Đôi mắt ánh lên tia ghen tức âm ỉ.

Sau lưng cô, tiếng vẫn tiếp tục, hòa với tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên từ chiếc loa sửa xong.

Buổi chiều hôm , Tiêu Hà bước vội trường, tiến thẳng đến phòng giáo viên. Vì lịch học hai khối khác nên Bảo Đăng sẽ ôn riêng cho cô, còn nhóm 12 ôn ngày khác.

Tiêu Hà nghiêm túc bàn, chăm chú Bảo Đăng giảng một kiến thức trọng tâm. Khi ngừng , bụng Tiêu Hà bỗng sôi lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/chuong-144-quan-tam.html.]

Cô cúi gằm mặt, hai tay ôm bụng chiều khổ sở.

Bảo Đăng bật .

- Gì cô nương? Học Lịch sử mà tiêu hao calo đến thế ?

- Không … tại trưa nay em ngủ quên, nên chỉ kịp ăn vài muỗng cơm chạy lên đây. – Tiêu Hà lí nhí.

Bảo Đăng lắc đầu khẽ, dậy.

- Ở đây đợi thầy một chút.

Năm phút , với một túi giấy gồm bánh mì ngọt và một hộp sữa tươi. Tiêu Hà cảm kích nhận lấy. Hí hửng mở , nhưng ánh mắt chợt khựng khi nhận đây là loại sữa cô uống .

Cô khẽ mím môi, nỡ từ chối tấm lòng của thầy, chỉ đành khổ trong lòng đặt hộp sữa sang một bên. 

lúc , tiếng trống vang lên. Bảo Đăng liếc đồng hồ .

- Thầy lên lớp đây. Em cứ học , lát thầy xuống kiểm tra.

- Dạ.

Anh rời . Trong phòng giáo viên chỉ còn cô và Quốc Hy, từ nãy giờ vẫn lặng lẽ ở bàn việc.

Cô cúi đầu tiếp tục ghi chép, hề rằng những biểu cảm nhỏ của đều lọt mắt . Tiếng ghế khẽ xê dịch, Tiêu Hà theo phản xạ ngẩng lên theo. Đến khi bóng lưng Quốc Hy khuất cánh cửa, cô mới tiếp tục cúi xuống, với tay lấy chiếc bánh mì, c.ắ.n một miếng lớn.

Đang chăm chú đ.á.n.h dấu những đoạn quan trọng thì cửa phòng mở. Quốc Hy bước đến, đặt hộp sữa đậu nành xuống bàn cô. 

Tiêu Hà còn kịp phản ứng, thấy Quốc Hy cầm theo hộp sữa tươi ban nãy, lưng bước ngoài mà lời nào.

Tiêu Hà cầm hộp sữa đậu nành còn mát lạnh tay, ánh mắt dõi theo bóng lưng cao lớn của . Trái tim hẫng một nhịp. Cảm giác như luôn để ý một cách âm thầm mà hề . Như một đang cẩn trọng trong bóng tối, chợt nhận ánh đèn đang soi đường phía .

- Cảm ơn thầy. – Cô mỉm , thì thầm.

Loading...