Mùa Hạ Năm Ấy Chúng Ta Gặp Gỡ - Chương 149: Lại Chạm Mặt

Cập nhật lúc: 2025-11-03 15:30:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi xem phim xong, Hữu Thiên đưa Tiêu Hà đến quán mì gần rạp phim. Trời xẩm tối, quán đông nghịt , tiếng gọi món và tiếng bát đũa vang lên ngớt.

- May thật, còn một bàn trống! – Hữu Thiên reo lên, kéo ghế cho Tiêu Hà phía trong, gần tường, cũng xuống ngay bên cạnh.

Gọi món xong, cả hai mới trò chuyện vài câu thì Thanh Ngọc và Nhật Khánh cũng bước .

- Ơ… gặp . Hôm nay chúng duyên thật đấy. – Thanh Ngọc thiện.

Nhật Khánh cũng liếc sang, ánh mắt giao với Tiêu Hà vài giây ngắn ngủi nhanh chóng dời . Cậu gì, chỉ gật nhẹ lời chào.

- Ra đường coi ngày . – Hữu Thiên lầm bầm, đưa ly nước lên nhấp một ngụm.

Nhật Khánh kéo ghế cho Thanh Ngọc xuống chiếc bàn kê sát cạnh bàn Tiêu Hà vì đây là chiếc bàn còn trống duy nhất trong quán.

Suốt cả bữa ăn, Thanh Ngọc bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào để thể hiện tình cảm với Nhật Khánh. Cô nũng nịu nhờ gắp đồ ăn, lấy khăn giấy, thi thoảng còn khẽ tựa đầu vai thì thầm điều gì đó. Mọi hành động đều tự nhiên nhưng đầy dụng ý, như thể đang diễn một bộ phim gia đình hạnh phúc, cố tình để hai khán giả bàn bên xem.

dặn lòng quan tâm, nhưng ánh mắt Tiêu Hà vẫn lặng lẽ liếc , mỗi lúc một lâu hơn. Đến nỗi sợi mì trượt khỏi đũa, rơi xuống tô mà cô chẳng hề .

- Đừng nữa, mì trương hết lên . – Hữu Thiên trầm giọng.

Tiêu Hà giật , như kéo khỏi dòng suy nghĩ. Cô vội cắm đầu ăn lấy ăn để, như thể càng ăn nhanh thì càng che biểu hiện khác thường của .

- Nhật Khánh, ăn con tôm . – Giọng Thanh Ngọc vang lên ngọt ngào.

Nhật Khánh sững nhưng vẫn im lặng bóc vỏ tôm cho cô. Cảnh tượng đó rơi gọn mắt Tiêu Hà. Cô gắp một miếng mực, nhai mà còn cảm nhận vị gì.

Hữu Thiên lặng lẽ quan sát, bất ngờ nghiêng về phía cô.

- Cậu ăn tôm ? Để bóc cho.

Tiêu Hà khựng , lập tức lắc đầu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/chuong-149-lai-cham-mat.html.]

- Không cần , tay chân mà, tự bóc .

Câu bật đỗi tự nhiên, nhưng khi âm thanh rơi giữa hai bàn, bầu khí bỗng dưng khựng .

Bên , bàn tay đang cầm khăn giấy của Thanh Ngọc siết . Nhật Khánh cũng thoáng sang Tiêu Hà, ánh mắt rõ là khó hiểu bối rối.

Câu , dù cố ý, nhưng tai giống như đang ám chỉ ai là kẻ vô dụng, đến con tôm cũng bóc .

Nhận lỡ lời, Tiêu Hà vội chữa cháy.

- Ý là… phế nhân… … ý là… con nít, nên tự

Tiêu Hà càng càng loạn, khiến gương mặt Thanh Ngọc ở bàn bên cạnh càng thêm sượng sùng, nhưng cố gượng như gì xảy .

Hữu Thiên bật , lên tiếng như gỡ rối cho cô.

- Ý từ chối sự ga lăng của chứ gì? Được , chiều ý . Không bóc thì bóc, tự lập là .

Lời nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt sáng lên vẻ thích thú khó giấu, nhất là khi thấy vành tai đỏ ửng của Tiêu Hà, còn cô thì đang cúi mặt tô mì, ăn như từng ăn.

Ăn uống xong, Hữu Thiên đưa Tiêu Hà về nhà. Ánh đèn vàng dịu phủ xuống con đường nhựa quen thuộc. Chiếc xe máy chầm chậm dừng cổng. Tiêu Hà bước xuống, tháo nón bảo hiểm, mỉm Hữu Thiên.

- Cảm ơn .

- Chỗ bạn bè thiết, khách sáo gì chứ. - Hữu Thiên chống chân, tay đặt hờ tay lái.

- Vậy đây. – Tiêu Hà vẫy tay chào .

lưng, giọng Hữu Thiên khẽ cất lên đầy trầm ấm.

- Cậu đừng cố ôm lấy cây xương rồng nữa… chỉ khiến tim chảy m.á.u thêm thôi.

Loading...