"Thầy Ngưu Bằng là ai ?"
Ôn Tình tò mò hỏi.
Nhắc đến thầy Ngưu Bằng, Ngưu Thanh Muội như mở  máy, cả  trở nên hoạt bát hẳn lên,   ngừng nghỉ.
"Thầy Ngưu Bằng là thầy giáo sống trong chuồng bò, dáng vẻ thư sinh nho nhã, đeo kính, thầy   nhiều lắm, thiên văn địa lý, toán học tiếng Anh,   hồi trẻ còn từng  du học nữa."
"Tớ gặp thầy  hồi nhỏ lúc  chăn bò, thầy  xưa  Đông Pha cư sĩ, nay  thầy Ngưu Bằng, thầy họ Ngưu, tớ cũng họ Ngưu, chúng tớ  duyên, thầy dạy tớ  sách, nhận chữ, tính toán, cả của nước , cả của nước ngoài, thầy đều dạy."
Lúc  những lời , mắt cô bé sáng lấp lánh, như đang chìm  một hồi ức  đẽ nào đó.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
  nhanh, trong giọng  của cô bé  xen lẫn một nỗi buồn.
"Sau , thầy mất , thầy vẫn luôn   về nhà, nhưng  c.h.ế.t  khi kịp về."
Nỗi buồn của cô bé  kéo dài quá lâu,  nhanh  trở nên phấn chấn.
"Tớ bèn  sách thầy để , giấu trong máng đá  chuồng bò, càng  càng  xem thử, bên ngoài ngọn núi là gì."
Chương 11
"Thầy từng , thứ quý giá nhất của con  là sinh mệnh, sinh mệnh mỗi  chỉ  một ."
"Đời  nên sống như thế : Khi ngoảnh  quá khứ, sẽ  hối hận vì  sống hoài sống phí, cũng  hổ thẹn vì  sống tầm thường, ti tiện."
"Tớ  suy nghĩ  lâu, tớ   là Ngưu Chiêu Đệ nữa , lúc  hộ khẩu, thầy  giúp tớ đổi tên thành Thanh Muội, là chữ Thanh trong thanh thảo (cỏ xanh), tớ  như cỏ dại đốt  hết, gió xuân thổi  mọc!"
"Tớ  thể  bán cho một  đàn ông, kết hôn, sinh con, đều  , tớ   quẩn quanh bên góc bếp ba thước vuông , cả đời chỉ  vợ  ,   ."
"Tớ thích máy bay đại bác  sách, tớ  nghiên cứu chúng!"
"Thầy , nếu thầy  về nhà , thì bảo tớ chạy  khỏi núi lớn,  thầy về xem thử!"
"Tình Tình, tớ chạy   !"
Ôn Tình cũng  ngờ, Ngưu Thanh Muội hướng nội như    thể  một  nhiều lời đến thế.
Mặt cô bé đỏ bừng, lồng n.g.ự.c phập phồng, nhưng đôi mắt  sáng rực lên.
Cô bé chủ động nắm lấy tay Ôn Tình, cảm kích : "Cảm ơn  Tình Tình, ngoài thầy Ngưu Bằng ,   ai chịu  tớ  nhiều lời như  !"
...
Sau chuyện , Ôn Tình và Ngưu Thanh Muội    thiết với .
Khi hai  tay trong tay xách phích nước nóng về đến ký túc xá, tình cờ gặp  cầu thang một cô gái đang xách hai chiếc vali lớn nặng trịch, thở hổn hển.
Cô để tóc ngắn ngang tai tiêu chuẩn, đeo kính, trông  nho nhã, học thức uyên bác.
Ôn Tình thấy , lập tức  tiến lên giúp đỡ.
Lại  Ngưu Thanh Muội cản .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mua-he-1984-on-tinh/chuong-11.html.]
"Để tớ."
Cô đưa phích nước nóng cho Ôn Tình, sải bước về phía cô gái .
Dưới ánh mắt kinh ngạc của hai , chỉ thấy cô một tay một thùng, gọn gàng vác lên vai.
Hai cái thùng ban nãy còn nặng như đá, giờ  như hai cục bông, nhẹ tênh đặt  bờ vai gầy yếu của Ngưu Thanh Muội.
Cô thậm chí còn dư sức  đầu ,  với cô gái đeo kính tuột xuống mũi: "Đi thôi bạn học,  ở tầng mấy?"
"Tầng... tầng bảy."
"Tình Tình, chúng  đều ở tầng bảy !"
Nói xong, cô vác thùng "rầm rầm rầm" lên lầu, nhanh như bay.
Ôn Tình cũng  ngờ, cô gái mặt búp bê trông nhút nhát, hướng nội   là một  siêu khỏe.
Cô xách hai cái phích nước,  với cô gái đang  sững  cầu thang: "Bạn học, chúng  cũng lên thôi."
Cô gái  lúc  mới  hồn, vội vàng tự giới thiệu: "Chào bạn học, tớ tên Lý Tri Uyên, là sinh viên mới khoa Công trình Đạn dược, bạn của ... đỉnh quá!"
Ôn Tình cũng thấy vinh dự lây, tán thành gật đầu.
"Cậu  giỏi lắm, tên là Ngưu Thanh Muội."
"Tớ cũng là sinh viên khoa Công trình Đạn dược, tớ tên Ôn Tình."
Lên đến tầng bảy, ba  mới phát hiện họ ở cùng một phòng ký túc xá.
Mà  bạn cùng phòng thứ tư cũng  đến .
Cô  cắt tóc ngắn gọn gàng, ngũ quan  tú, trông  lạnh lùng,  chuyện cũng ngắn gọn súc tích.
"Ninh Hạ."
Nói xong, cô  xuống ghế,   gì nữa.
Ba   ,  lượt tự giới thiệu, Ninh Hạ cũng chỉ thờ ơ "ừ" một tiếng, trông  vẻ  vui.
Lý Tri Uyên đẩy gọng kính.
"Bạn học Ninh Hạ,    chuyên ngành Công trình Đạn dược đúng ?"
Ôn Tình  cô , nghi hoặc hỏi: "Sao  ?"
"Lúc điểm danh tớ liếc qua."
Ngưu Thanh Muội mắt tròn xoe, giơ ngón cái về phía cô .
"Nhìn qua là nhớ, giỏi thật!"
Mà Ninh Hạ từ đầu đến cuối mí mắt cũng  nhấc lên, vẫn chỉ thờ ơ "ừ" một tiếng.