Thấy   nhà  , Đại Bảo cũng  nhịn  nữa, ôm lấy đùi bên  của nàng, nước mắt vàng ròng cứ thế tuôn rơi.
 
"Bọn con  ngoan, ăn cũng  ít, sẽ giúp cữu mẫu và cữu cữu  nhiều việc lắm."
 
"Con sẽ giặt y phục, rửa bát, quét dọn, cũng sẽ hái rau dại, cầu xin  đừng    ?"
 
Điều  khiến Lạc Vân đau lòng  thôi, vội vàng  xổm xuống, mỗi bên một đứa, ôm hai  hình gầy yếu  lòng.
 
"Đại Bảo Tiểu Bảo của chúng  đáng yêu như , cữu mẫu   thể ghét bỏ ?"
 
"Yêu còn  kịp đây."
 
"Cữu mẫu sẽ    cả, bởi vì chúng  là một gia đình, đây chính là nhà của  ."
 
An ủi một lúc lâu, hai tiểu gia hỏa mới yên tâm trở , vỡ òa thành nụ .
 
"Được , chúng  về nhà thôi."
 
Lạc Vân mỗi đứa hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ nhắn.
 
Khiến cả hai  khúc khích  ngừng, vui vẻ đến mức đôi mắt nhỏ híp .
 
Sau chuyện  , mối quan hệ của ba  trở nên  thiết hơn.
 
Lạc Vân một tay bế Tiểu Bảo, một tay dắt Đại Bảo.
 
Ba  vui vẻ  về nhà.
 
Tiểu Bảo quàng chặt cổ nàng một cách  mật, đột nhiên nhớ  điều gì đó, "Vậy cữu cữu thì , cữu mẫu cũng thích cữu cữu chứ?"
 
Ơ...
 
Nhìn đôi mắt trong sáng đầy mong đợi của Tiểu Bảo, Lạc Vân gật đầu: "Thích chứ."
 
Cố Thanh Sơn  đến trấn, liền đến tửu lầu bán con hoẵng .
 
Con mồi  săn   phẩm chất  ,   thể cung cấp lâu dài.
 
Vì  tửu lầu cũng vui vẻ hợp tác với , hầu như nhận hết.
 
Con hoẵng bán  năm lượng bạc.
 
Cố Thanh Sơn  khỏi tửu lầu,  hết đến hàng thịt xẻ hai cân thịt ba chỉ.
 
Sau đó đến tiệm gạo và tiệm tạp hóa, mua hơn ba mươi cân gạo trắng, mười cân bột mì, dầu muối giấm đường và các thứ khác.
 
Khi  ngang qua tiệm may y phục,  nhớ đến mấy ngày nay Lạc Vân vẫn mặc y phục mượn từ tức phụ của Đường Thẩm Tử.
 
Lại   mua hai bộ y phục mới.
 
Cố Thanh Sơn mua xong đồ, để sớm về nhà, đến đầu trấn bỏ  hai văn tiền  xe bò.
 
Hôm nay đúng  ngày họp chợ.
 
Không ít dân làng đều đến trấn để họp chợ.
 
Ba năm chiếc xe bò rời trấn.
 
Người đ.á.n.h xe bò vì  kiếm thêm mấy đồng, chở khách đến đầu làng liền  đầu xe về trấn.
 
Dân làng chào hỏi , kết giao bằng hữu  về thôn.
 
Trong  đó  hai cô nương trẻ.
 
Một  trong  họ mặc y phục màu hồng.
 
Cố Thanh Sơn vác giỏ trúc  ở phía  bên trái, ánh mắt lướt qua một bông hoa ngọc trai màu hồng cài  đầu nàng.
 
Một bông hoa ngọc trai  , kiều diễm đáng yêu.
 
Cố Thanh Sơn thầm nghĩ trong lòng,  tới  trấn sẽ chọn cho thê tử hai bông.
 
Lạc Vân  mái tóc đen mượt mà, cài lên nhất định sẽ  !
 
Nghĩ đến thê tử và lũ trẻ ở nhà, Cố Thanh Sơn ba bước hóa hai bước,  nhanh hơn.
 
   hề  , cái  thoáng qua vô ý của   khiến Lý Tiểu Liên tưởng tượng   bao điều.
 
"Tiểu Liên, ngươi  phát hiện ? Hán tử Cố Thanh Sơn  đang lén  ngươi đấy."
 
Chung Quế Hoa chỉ  Cố Thanh Sơn đang  xa phía , nhếch môi.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-ky-nu-tho-san-noi-son-da-tro-nen-giau-co/chuong-5-han-chang-le-da-de-mat-den-nang.html.]
Trên khuôn mặt thanh tú của Lý Tiểu Liên hiện lên vẻ khinh thường: "Ừm."
 
"Hắn chẳng lẽ  để mắt đến ngươi?"
 
"Phí! Hắn cũng xứng ."
 
Một tên thợ săn thô lỗ nghèo kiết xác, cũng dám  ý nghĩ  phận với nàng .
 
Chung Quế Hoa  nịnh nọt: "Đương nhiên là  xứng , ngươi là hoa khôi của thôn chúng , dung mạo xinh  như , đám nam tử trẻ tuổi trong thôn đều nhớ thương ngươi, huống chi là tên Cố Thanh Sơn đó."
 
Tình cảnh nhà Cố Thanh Sơn,   đều , khắc ,  còn mang theo hai cái đuôi.
 
Dung mạo  cũng hung dữ, hai mươi tư tuổi  mà vẫn còn độc .
 
Ở trong thôn là trường hợp đầu tiên.
 
Mà Lý Tiểu Liên  chỉ xinh , điều kiện gia đình cũng .
 
Hai ca ca phía , một   ăn ở trấn, một   học ở thư viện.
 
Mẫu  nàng, Lý Tam Thẩm, cũng  yêu thương nữ nhi .
 
Địa vị của Lý Tiểu Liên trong nhà  cần  , ca tẩu đều  nhường nhịn nàng.
 
Nghe những lời tâng bốc của Chung Quế Hoa, sắc mặt Lý Tiểu Liên  hơn  nhiều,  kiêu ngạo nhấc cằm lên, "Hắn  nhất nên tự    phận, đừng động đến  những ý nghĩ vẩn vơ."
 
Cố Thanh Sơn     gì về những chuyện phía .
 
Vừa về đến cửa nhà,    thấy tiếng  khúc khích của hai tiểu gia hỏa từ bên trong vọng , vô cùng vui vẻ.
 
"Đang trò chuyện gì ? Vui vẻ đến thế?"
 
hai ngươi nhỏ đang nép  lòng Lạc Vân,  nàng kể những câu chuyện thú vị.
 
Thấy  trở về, Tiểu Bảo duỗi đôi chân ngắn cũn, trượt khỏi  Lạc Vân, bổ nhào tới ôm chặt lấy đùi , "Cữu cữu."
 
"Cữu cữu, cữu mẫu đang kể chuyện cho bọn   đó." Đại Bảo trả lời.
 
Hạt Dẻ Nhỏ
"Ồ? Không ngờ nàng còn  kể chuyện."
 
Hắn  Lạc Vân, đôi mắt sâu thẳm ẩn chứa ý , còn... xen lẫn một thâm ý mà nàng  thể hiểu .
 
Lạc Vân  nóng mặt, "Chỉ là tùy tiện   thôi."
 
Thấy  cởi giỏ trúc đặt lên bàn ăn, "Huynh mua gì ?"
 
"Những thứ nàng dặn mua đều  mua , còn  cả của nàng và lũ trẻ nữa."
 
Nói xong, Cố Thanh Sơn liền lấy  một bọc giấy từ bên trong.
 
Mở , bên trong là một ít kẹo.
 
Hắn lấy một ít chia cho Đại Bảo và Tiểu Bảo.
 
Cả hai vui vẻ nhận lấy, "đa tạ cữu cữu."
 
"Đây là y phục mới mua cho nàng, nàng thử xem   ?"
 
Hai bộ y phục, một bộ màu xanh da trời, một bộ màu hồng.
 
Không ngờ Cố Thanh Sơn  mua y phục mới cho nàng.
 
Lạc Vân cầm một bộ màu xanh da trời, trải  ướm thử lên .
 
Tiết Cốc Vũ  qua, xuân ấm hoa nở.
 
Y phục  mua cho nàng độ dày  , chất liệu cũng thoải mái,  thích hợp để mặc  mùa .
 
"Có vẻ là  , đa tạ , Cố lang,   thích."
 
Thiếu nữ đôi mắt sáng ngời đáng yêu mang theo ý , ngọt ngào đa tạ .
 
"Nàng thích là  ."
 
Cố Thanh Sơn hiếm khi , khí tức vốn lạnh lùng cứng rắn chợt trở nên mềm mại.
 
Trái tim nhỏ của Lạc Vân bỗng đập nhanh một cách lạ thường.
 
Khuôn mặt nam tử mang vẻ  hoang dã, thô ráp nhưng   tuấn tú, khi  rộ lên vô cùng .
 
Ít nhất là  thu hút nàng...