Ngươi tranh  đoạt
“Lão thất phu nhà ngươi, bài sách vấn y  ở thư viện của  là hạng thượng đẳng, đương nhiên  là  của Bạch Lộc Thư viện !”
“Hừ! Dựa   mà là  của Bạch Lộc Thư viện ngươi? Tiên sinh Ứng của Bạch Lộc Thư viện ngươi vì thầy  công bằng, còn ức h.i.ế.p   nữa!”
“Tiên sinh Ứng nào? Bạch Lộc Thư viện     , ngươi  cái tên họ Ứng ,    của Bạch Lộc Thư viện !”
“Phì! Ngươi cũng  giữ thể diện chút , ngươi và  đấu cả đời, ngươi thắng  mấy  chứ!”
“Lão thất phu ngươi”
Các phu xe đều toát mồ hôi lạnh, bọn họ nào  khi nào thấy Sơn trưởng của thư viện   bộ dạng như thế .
Sơn trưởng Bạch Hạc Thư viện từng là   thứ tư trong bảng nhị giáp, nếu dung mạo xuất chúng hơn một chút, thì chính là Thám hoa năm đó. Sau  ông nhập Hàn lâm  quan, vì   học vấn mà  dính dáng đến chút quyền lực nào,  giới văn nhân coi là Đại Nho.
Sơn trưởng Bạch Lộc Thư viện Phùng Ngữ Đường, từng là Quốc Tử Giám Bác sĩ, một tay toán học xuất thần nhập hóa. Ông và Bạch Uyên Minh  mối quan hệ  , hai  cùng  từ quan đến Bách Thủy huyện, nhưng   cùng  mở thư viện.
Văn nhân thì luôn thích tranh giành thắng thua, Phùng Ngữ Đường và Bạch Uyên Minh cũng  ngoại lệ.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
…
Tô gia ở Bắc Tề thôn.
Dẫn Kiều   bạc trong túi mà  thất thần.
Nói về việc nuôi Tô Tứ Lang, thực  cũng  dễ dàng.
Mặc dù bút mực giấy nghiên y dùng tốn kém nhiều, nhưng y tự  chép sách để bù đắp.
Dẫn Kiều còn phát hiện, Tô Tứ Lang  còn tập võ.
Trước đây tuy lơ là luyện tập, nhưng từ khi chuyển nhà, y  ngày ngày dậy sớm,  bãi đất trống phía  sân tập tấn.
Dù tay  y  tàn phế, nhưng điều đó vẫn  cản trở y tiến bộ.
Dẫn Kiều thấy y như , liền  nhịn  hỏi vài câu.
Tô Tứ Lang bình tĩnh giải thích với nàng, y từ nhỏ  tập võ, còn  một bộ kiếm thuật khá .
Đáng tiếc bây giờ tay   hỏng, nếu  còn  thể múa cho nàng xem.
Dẫn Kiều thầm nghĩ, cái tay ,  nhất định  chữa cho ngươi!
Nàng tò mò rốt cuộc là kiếm thuật như thế nào mà  thể khiến  như Tô Tứ Lang   là  tệ.
 nên mở lời với Tô Tứ Lang như thế nào đây?
Dẫn Kiều đến phòng của Liễu thị, Liễu thị  vặn cũng  tìm Dẫn Kiều  chuyện.
Liễu thị suy nghĩ  lâu mới mở lời: “Kiều nương, dạo  d.ư.ợ.c liệu của con đều bán cho Trung Thiện Đường ?”
“Vâng ạ!” Dẫn Kiều trả lời xong, mới hỏi Liễu thị: “Nương  chuyện gì ?”
5. [Liễu thị    thôi, đợi một lát mới : “Vậy   con   thể hỏi giúp Trần đại phu một chút  , về cái tay của Tứ Lang đó,  thể giúp y xem thử ?”
“Kiều nương con  là sẽ  khó con, dù  con và Trần đại phu cũng  quen, nhưng  thật sự      nữa!”
“Trần đại phu  y thuật  , nhưng  mời chính ông  bắt mạch thì  khó. Ngoài cửa Trung Thiện Đường mỗi ngày đều   nhiều bệnh nhân,  sợ… Trần đại phu  đồng ý!”
Dẫn Kiều thầm nghĩ, nàng   khó, Trần đại phu chắc chắn cũng sẽ đồng ý.
Mấy ngày nay việc kinh doanh của Trung Thiện Đường quả thực  hơn những năm , hơn nữa vì  đến nhiều,  khỏi bệnh cũng tăng lên.
Trần Minh mỗi ngày đều bận rộn  ngừng, ngay cả Lục Tử cũng   thời gian  chuyện phiếm quá nhiều với Dẫn Kiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/mua-ve-mot-tieu-tuc-phu-da-ngau-con-biet-y-thuat/chuong-34.html.]
“Còn t.h.u.ố.c giảm đau của Trung Thiện Đường,  cũng  mua một ít! Nếu con  mua, giá  thấp hơn ?”
“Trời lạnh , tay Tứ Lang sẽ đau đó!”
Vừa , Liễu thị liền rơi lệ.
Bà cũng   như  là  khó Dẫn Kiều, nhưng bà  từng thấy bộ dạng nhi tử  đau tay phát tác  mùa đông, mồ hôi lạnh toát  khắp .
Liễu thị đau lòng c.h.ế.t  .
“Chắc chắn sẽ thấp hơn!” Dẫn Kiều an ủi Liễu thị: “Chuyện  con  cách!”
“Nương,  yên tâm, con nhất định sẽ  !”
Trần Minh e là  chữa  tay của Tô Tứ Lang, nhưng   vẫn còn nàng ?
Còn về t.h.u.ố.c giảm đau
Nàng   nhiều.
Dẫn Kiều an ủi xong Liễu thị,   gặp Tô Tứ Lang.
Lúc  Tô Tứ Lang đang ở trong phòng vẽ bản đồ
Dẫn Kiều thấy y  giấy vẽ phác thảo ngang dọc, chỉ chốc lát   bản vẽ  hiện  đủ loại đường nét. Y vẽ  chuyên chú,    hề nhận  sự  mặt của Dẫn Kiều.
Dẫn Kiều giơ tay giúp y mài mực,   lâu mới nhận , đây dường như là dư đồ của Bách Thủy huyện.
Mọi thứ  bản đồ đều rõ ràng, sống động như thật.
6. [Dẫn Kiều cũng từng thấy đủ loại dư đồ cổ đại còn sót  trong các bảo tàng cao cấp,  cho là mỗi tấm đều là bảo vật trị giá hàng trăm triệu, mà những gì Tô Tứ Lang vẽ,  mà  hề thua kém trong bảo tàng.
“Mệt ?” Tô Tứ Lang thấy Dẫn Kiều im lặng  , liền ngẩng đầu hỏi nàng: “Nhìn cái   nhàm chán,  là  nghỉ một lát ?”
“Ta  mệt!” Dẫn Kiều   hứng thú,   với Tô Tứ Lang rằng  mang một ít t.h.u.ố.c giảm đau đến.
Nói là đồ của Trung Thiện Đường,   ích đó!
Tô Tứ Lang  từ chối thiện ý của Dẫn Kiều, trong lòng  nghĩ rằng Dẫn Kiều vì   những viên t.h.u.ố.c giảm đau , chắc hẳn   cầu xin  ít .
Y nắm chặt cái lọ đựng t.h.u.ố.c giảm đau trong tay.
7. [“Tứ ca,  cùng ngươi vẽ bản đồ nhé!”
Tô Tứ Lang thấy nàng thực sự  hứng thú, cũng  từ chối.
Lúc  ở đầu thôn, Dương thị  từ Nam Tề thôn trở về.
Có  kéo tay áo Dương thị hỏi: “Tam Điền gia, Nam Tề thôn   đưa thư đến ?”
Dương thị   lắc đầu: “Chỉ  Bạch Hạc và Bạch Lộc Thư viện khi tuyển học tử mới phái  đưa thư, các thư viện khác sẽ  đến !”
Ý của nàng  đơn giản, Nam Tề thôn   ai thi đậu.
Không  cách nào khác, ở Đại Yến triều luôn là vạn sự giai hạ phẩm, duy hữu độc thư cao.
Nếu   nhà quá nghèo, ai mà  hy vọng trong nhà  tú tài, cử nhân chứ?
Dương thị cũng  ngưỡng mộ Đàm gia   tú tài, thầm nghĩ nếu nhi tử nhà   chí khí thì   mấy.
 lúc , hai chiếc mã xa đến đầu thôn Bắc Tề.
Phu xe hỏi: “Xin hỏi các vị, Bắc Tề thôn Tô Tứ Lang ở  ạ?”