9.
“Không ngờ đường đường là một thám hoa lang  sợ ma. Vẫn là tâm tư của ngươi thông minh hơn.”
Đoạn Phong thở dài:
“Đôi khi vẫn cần  đường tắt một chút. Ta  dạy dỗ về đạo lý quân tử suốt mười mấy năm trời, chỉ  nghĩ đến việc đường đường chính chính vạch trần  lầm của bọn họ.”
“Không  chuyện  nữa. Gần đây  nghiên cứu  một cách mới để ăn thịt gà, Tâm Tâm nếm thử xem  ngon .”
Hồi nhỏ  từng  đói đến ám ảnh, đường đường là một hoàng tử mà  học nấu ăn, thậm chí còn đam mê nghiên cứu mấy món mới.
Chỉ là…      thiên phú nấu nướng.  nghĩa là một “con gà cay cấp độ thảm họa”.
Hế luuu các bà. Tui là Hạt Dẻ Rang Đường đây. Đừng bê truyện đi web khác nhóoooo. Tui cảm ơnnnn
 dù   cũng  giúp , vì ,  ánh mắt mong chờ của ,  giữ nguyên vẻ mặt vô cảm mà đưa một miếng đen sì như xác cháy  miệng.
Nhai hai ,   mặt về phía  và ói  ngay tại chỗ.
“Sao ngươi  nấu  cái thứ cứt ?”
Mẹ kiếp, còn khó ăn hơn cả món   mười năm . Không tiến bộ thì thôi,   còn thụt lùi ?
Ít ai dám thẳng thừng  rằng món  nấu giống cứt, Đoạn Phong lập tức trầm mặc, rơi  trạng thái tự bế.
“Chắc là do nguyên liệu  đủ tươi. Thập Nhất, về phủ đánh tên đầu bếp chuẩn  nguyên liệu năm mươi trượng cho .” – Hắn thản nhiên phân phó.
Ta  phản ứng gì, chỉ cúi đầu điên cuồng súc miệng.
Thiệp mời của An Dương Quận chúa  nhanh   gửi đến.
Đi cùng với nó còn  một bộ váy mỏng manh, xa hoa do Tam hoàng tử Đoạn Diễn gửi tới,  đó đính hàng trăm viên trân châu.
Nha  đưa lễ vật   đầy khinh miệt, giọng điệu chán ghét:
“Điện hạ mong rằng tối nay cô nương  thể mặc bộ y phục .”
Ta mỉm  nhận lấy, nhưng trong lòng  suy nghĩ  thế nào để móc hai con mắt của ả  mà  ai phát hiện.
Những chuyện sỉ nhục như thế , tỷ tỷ của    chỉ trải qua một .
Ta nhẹ nhàng chạm  đôi mắt nhắm nghiền của tỷ tỷ, ghé sát tai nàng, thì thầm:
“Tỷ tỷ, Tâm Nhi nhất định sẽ bắt bọn chúng  lấy cái c.h.ế.t để tạ tội!”
Đoạn Phong  bên cạnh quan sát, ánh mắt của  sâu thẳm khi    trang điểm kỹ lưỡng.
Đầu ngón tay thô ráp của  lướt nhẹ  gương mặt trắng nõn của .
“Tâm Tâm, đừng để  thực sự chạm  ngươi. Nếu ,  sẽ  nhịn  mà lột da ngươi …”
Ta hất tay  ,  lạnh:
“Nói cứ như  là đồ vật của ngươi . Chúng  mới gặp  mấy ? Đừng  điên rồ  mặt !”
“Ngươi chính là của .” – Hắn cố chấp , ánh mắt mang theo nét trẻ con, như thể một đứa trẻ đang bảo vệ món đồ chơi yêu thích.
“Từ khoảnh khắc  kéo ngươi  khỏi quan tài ở bãi tha ma, ngươi  thuộc về  .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muoi-muoi-xau-xa-cua-bach-nguyet-quang/9-10.html.]
Thấy  chẳng thèm   lấy một , Đoạn Phong hất tay áo, lạnh giọng  lệnh:
“Thập Tam,  theo Diệp tiểu thư. Đừng để bất kỳ thứ dơ bẩn nào chạm  nàng!”
Một nữ ám vệ lặng lẽ xuất hiện, quỳ một gối:
“Rõ!”
10.
Đoạn Diễn nghênh ngang bước  sân viện của , thị vệ  theo  vây chặt lấy tiểu viện của , giống như một chiếc thùng nước kín kẽ.
Không  là để ngăn cản kẻ  xâm nhập,  để phòng  chạy trốn?
Hắn và Đoạn Phong quả  hổ là  , đôi mắt phượng đỏ giống hệt , chỉ là giữa chân mày của   thêm vài phần âm trầm hơn Đoạn Phong.
Đoạn Phong  bao giờ tự dày vò , nếu  vui thì sẽ  trêu chọc  khác.
Còn Đoạn Diễn, vì danh tiếng,  mặt  ngoài luôn tỏ  nhân từ, nhưng khi   ai, bản chất bạo ngược của   bộc lộ.
“Lan nhi,   nhớ nàng…”
Vừa bước ,    kìm  mà ôm chặt lấy , đẩy  ngã xuống giường, vùi đầu  lòng , tham lam hít thở mùi hương.
Mắt  ngấn lệ, đẩy  , nghẹn ngào : “Nếu trong lòng điện hạ thực sự  Lan nhi, thì vì  suốt mấy tháng qua   gửi cho Lan nhi dù chỉ một bức thư?”
“Nỗi ấm ức của Lan nhi, điện hạ   ?”
Đây là  đầu tiên Đoạn Diễn thấy “Diệp Giản Lan” yếu đuối  mặt , mỹ nhân rơi lệ   một tư vị khác biệt. Hắn lập tức ôm chặt   lòng, dịu dàng an ủi.
“Lan nhi,   nàng chịu nhiều ấm ức. Chỉ là An Dương còn nhỏ tuổi,   phụ hoàng và cô cô của  yêu chiều,   thể  gì nàng .”
“ mẫu hậu  ý   cưới An Dương, đợi nàng  gả đến đây,  sẽ từ từ dạy dỗ nàng .”
Đoạn Diễn  hoàng hậu nuôi dưỡng, hoàng hậu   lấy An Dương, nhưng trong lòng An Dương Quận chúa  hướng về Liễu Ý Chi.
Ta nức nở gật đầu: “Chỉ cần điện hạ nhớ đến Lan nhi là đủ, Lan nhi   điện hạ khó xử.”
Ngày hôm , Đoạn Diễn rời  với vẻ mặt thư thái, tinh thần phấn chấn.
Theo lời Thập Tam, mấy ngày , đáng lẽ Nguỵ Đình Thư định đến tìm , nhưng đột nhiên  hoàng đế giao cho  nhiều việc,  thể phân .
Hơn nữa, Đoạn Diễn cố tình giở trò  lưng, khiến  mắc  ít sai lầm, còn  phạt một trận roi.
Xem  Đoạn Diễn vẫn  chút chiếm hữu với tỷ tỷ,    động đến Nguỵ Đình Thư là vì tỷ tỷ  chịu cúi đầu  .
Thế nên  mặc kệ để tỷ tỷ chịu nhiều khổ sở, đau đớn nhiều , sẽ ngoan ngoãn thôi.
Mấy ngày , đến ngày Trưởng công chúa tổ chức tiệc thưởng hoa.
Mẫu  đưa  , trong xe ngựa, bà siết chặt khăn tay đến mức khớp ngón tay trắng bệch.
Bà hiếm khi dặn dò : “Con  cẩn thận, An Dương Quận chúa thấy con vẫn lành lặn, nhất định sẽ  bỏ qua.”
“Con  , mẫu .”