Nó chĩa s.ú.n.g đồ chơi   và bóp cò.
 
bác thì  mắng, còn  vỗ tay  như xem hài.
 
  kịp phản ứng thì thằng bé hếch mặt  tiếp:
 
“Bà nội  nhà  là của , tiền của bà nội   cũng là của  luôn!”
 
8
 
bác vội bịt miệng nó ,  trừ:
 
“Trẻ con mà,  bừa thôi, nó   gì …”
 
Không  gì?  trẻ con là cái loa phát  lời  lớn. Không  ai nhồi  đầu nó mấy thứ đó, nó đào  ?
 
 là con một, cũng  định lấy chồng. Chắc họ tưởng  cô độc nên dễ xơi?
 
Nhà  và nhà bác ở cùng thị trấn. Căn nhà  là ba   xây lúc  còn trong nôi.
 
 từng khuyên  sửa nhà nhiều ,  đều lắc đầu:
 
“Mẹ sống một  thế là đủ.”
 
 đề nghị đón  lên thành phố sống chung, bác liền mở tiệc...  ba ngày ba đêm, diễn sâu hơn cả Oscar:
 
“Chị  , tui lấy ai tâm sự? Lấy ai nương tựa?”
 
Giờ mới ngộ : sợ    thì con gái bà   chỗ bám.
 
bác  liếc điện thoại  lồng lộn như  chọc giận:
 
“Băng Băng, con  quá  đó! Nãy giờ chị con nhắn cho dì,  con đuổi nó  khỏi nhà! Con đúng là nhẫn tâm vô cảm!”
 
“Đó là chị ruột con đấy! Có mỗi cái nhà mà cũng  cho ở ké! Con sống ở thành phố quen  nên khinh thường m.á.u mủ  ?”
 
bác bắt đầu lau nước mắt lấy le.
 
 vẫn giữ nguyên thái độ –  lấy  nhà.
 
Không khí trong phòng căng như dây đàn violin.
 
bác đổi sang chiêu cuối:
 
“Nếu   chị con năm đó thì giờ con c.h.ế.t đuối mất xác ! Con quên ơn cứu mạng  hả?!”
 
Ơ cái gì?
 
Ơn cứu mạng? Cái ơn đẩy  xuống sông ?!
 
   đào  chuyện cũ, chỉ lặp : “Con  lấy  nhà. Thế thôi.”
 
bác   ngoài  điện thoại. Lúc    bật video call sẵn.
 
9
 
bác cả tỏ vẻ đạo đức giả:
 
“Chị con  xin , đừng vì chuyện nhỏ mà  mất hòa khí.”
 
Màn hình hiện lên hai  con đang diễn sâu: nháy mắt, đá lông nheo như live TikTok.
 
 lạnh như băng:
 
“ chỉ cần nhà của . Chị dọn .”
 
Chị họ liền lật mặt, châm chọc:
 
“Giờ  lớn  ha,  tiền  quyền, coi thường họ hàng nghèo khổ. Dùng xong   là đá luôn!”
 
bác tiếp lời:
 
“Băng Băng , con từ nhỏ   bụng. Giúp thì giúp cho trót . Dù  con cũng  điều kiện, ở tạm  đó cũng  mà. Có một  thì  gì cần nhà to?”
 
Hai  phối hợp y như kịch truyền hình.
 
  thèm tranh luận, xem như đang coi tiết mục "Gia đình đại náo".
 
 chính thái độ đó  họ nổi đóa.
 
bác cả đổi tông:
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muoi-nam-cho-ho-hang-o-nho-toi-phai-o-nho-trong-chinh-can-nha-cua-minh/3.html.]
“Mày  chuyện kiểu gì ? Đừng tưởng  tí tiền là lên mặt! Không  chị mày giữ nhà,   cái nhà giờ nát cỡ nào !”
 
“Nói trắng , mày còn nợ chị mày tiền công trông nhà!”
 
Ủa???
 
Mẹ con nhà  đúng là thiên tài biện hộ phi logic nhưng  chặt chẽ.
 
Thấy  mặt  biến sắc, bác hậm hực bế cháu bỏ , còn   hăm:
 
“Cứ chờ đó, tao  tin mày sống cả đời  cần đến tao! Mai mốt  quỳ xuống, tao cũng kệ!”
 
Lúc đầu  còn  giải quyết đàng hoàng.  giờ thì: tiễn biệt. Không cần thương lượng gì hết.
 
Sau khi bác ,  thở dài:
 
“Con ... Năm đó chị con ly dị là vì đứa bé   con chồng, mà là của thằng giang hồ…”
 
 bật ngửa.
 
Giang hồ? Có  cái thằng đeo dây chuyền vàng bự chảng  gặp bữa ?
 
10
 
Mẹ gật đầu xác nhận:
 
“Nghe   từng  tù hai , dạng   má ở vùng . Dây  là chỉ  chết.”
 
Mẹ   , vẻ lo lắng:
 
“Con , thôi... nếu thấy rắc rối quá thì để nhà  cho chị con ở, con về ở chung với  .”
 
 nghẹn họng.
 
Mẹ  sợ họ đến  ?
 
Nghĩ  cũng đúng. Ba mất sớm,  ở một . bác và chị họ chắc ép uổng    ít. Mà  ở xa,   gì.
 
 mà nhịn riết thành thói quen, chúng nó tưởng là quyền.
 
  tin: nhà  tên , mà    đòi nổi?
 
 lập tức gọi cho luật sư ở quê để hỏi.
 
Anh  thẳng thắn:
 
“Hiện tại   bằng chứng chị cô cố tình chiếm nhà, hơn nữa  là họ hàng, công an cũng ngại can thiệp sâu.”
 
“Trừ khi  bằng chứng rõ ràng, như tin nhắn, clip, thậm chí hợp đồng mượn nhà ghi rõ ngày kết thúc... thì mới  cơ sở pháp lý để xử.”
 
“Còn  thì dù kiện  toà, cùng lắm cũng chỉ đuổi  họ , chứ bồi thường thì gần như  .”
 
“Và quá trình kiện tụng ở quê thì... cô   đấy, dài, mệt và tốn sức.”
 
Anh  dừng  một chút   thêm:
 
“Cô sống thành phố quen , chắc  lường  tình hình   . Nói thẳng, ở đây  kiểu ... đụng  cắn đó,   giới hạn là gì.”
 
11
 
 nhíu mày,  khó hiểu:
 
“ rõ ràng chị  đang chiếm nhà , còn cần chứng minh nữa ?”
 
Luật sư chỉ  nhẹ, giọng từ tốn:
 
“Kiện là chuyện của luật, mà luật thì cần bằng chứng. Bây giờ chỉ  thể  là chị họ cô đang ‘sống’ trong nhà, nhưng   chứng cứ cho thấy đó là hành vi chiếm dụng bất hợp pháp.”
 
 hỏi tiếp:
 
“Vậy   chứng minh kiểu gì?”
 
Anh  đáp  do dự:
 
“Tin nhắn, ghi âm, video… Tóm  là bằng chứng cho thấy cô  nhiều  yêu cầu họ dọn , còn họ thì từ chối thẳng thừng,   thiện chí trả nhà.”
 
 nhắc tới gã đeo dây chuyền vàng. Luật sư lập tức lảng tránh ánh mắt, chậm rãi lau mồ hôi trán,  thì thầm:
 
“Nói thật,   m.á.u mặt ở vùng . Có  luật sư đại diện nguyên đơn kiện , hôm  văn phòng  đập tan nát. Nếu cô  kiện thật,  khuyên nên tìm  ở nơi khác…”
 
 c.h.ế.t lặng.
 
Một  mềm lòng, cuối cùng rước về một ổ b.o.m sống.