Chương 4
 
Mỗi một bài đăng  Weibo của   đều ghi  những chuyện thường ngày  liên quan đến .
 
Nhỏ thì chỉ là một  chạm mắt, một nét mặt.
 
Lớn thì là    gì,   gì với  .
 
Trong lòng  khó tránh khỏi dấy lên một chút gợn sóng.
 
Còn  kịp để   cảm động, điện thoại  nhảy  một cuộc gọi video.
 
Đập  mắt  là hình ảnh “ của mười năm ” đang  nức nở.
 
Cô   đến mức hoa lê đẫm mưa,  thế nào cũng trông cảm động quá đỗi.
 
 còn  kịp an ủi vài câu, thì “Trì Trú của mười năm ”   đến, đưa tay ôm cô   lòng, nhẹ nhàng vỗ lưng.
 
Động tác đó quen thuộc như   vô  .
 
?
 
  mới tự chứng kiến chính  khoe ân ái ?
 
“Cảm phiền hai  chú ý một chút, ở đây còn  một thiếu niên mới  thành niên đấy.”
 
 bất lực lên tiếng nhắc nhở.
 
Trì Trú của mười năm  tỏ vẻ  hài lòng với thái độ của  bây giờ.
 
“Cậu  thấy hết những thứ , trong lòng thật sự   chút d.a.o động nào ?”
 
Tất nhiên là .
 
     thể thừa nhận.
 
 bướng bỉnh  đầu .
 
Trì Trú của mười năm   , mỉm :
 
“Tiểu Mạch Tử, Trì Trú   bắt nạt  suốt ngần  năm nay,    trả  ?”
 
 cau mày:
 
“Cậu  thù với chính  ?”
 
“Có chứ. Vì cái tính ngạo kiều của   mà để lỡ   bao nhiêu năm, như  còn  thể coi là kẻ thù ?”
 
Lý lẽ của     kẽ hở, khiến  tức khắc cứng họng.
 
“Cậu cứ  theo cách   , đảm bảo sẽ chỉnh cho   ngoan ngoãn  lời.”
 
Trì Trú gợi ý cách  là: để  giả  mười năm  của Trì Trú nhắn tin riêng cho Trì Trú bây giờ.
 
Quả nhiên chỉ  bản  mới nghĩ   cái chiêu độc ác để trị bản  đến .
 
Để đảm bảo Trì Trú ở hiện tại tin tưởng,   còn gửi cho  hàng chục tấm selfie và mấy đoạn video.
 
Nhìn đầy màn hình những biểu cảm của  ,  chỉ thấy khó tả.
 
Để   lộ như kẻ lừa đảo,  quyết định  gây chú ý . Nghĩ  nghĩ ,  nhắn cho   một câu thẳng thừng:
 
【Cậu thích Thẩm Khinh Mạch.】
 
Cả đêm chờ  thấy động tĩnh, Trì Trú như bốc  mất tích.
 
Sáng hôm  mở máy mới thấy:  lúc bốn giờ sáng    dồn dập nhắn cho  cả chục tin:
 
【Bạn là ai?】
 
【Ai  cho bạn  chuyện đó?】
 
【  thích Thẩm Khinh Mạch.】
 
【Hello? Thấy tin ?   là   thích cô .】
 
【Ừ thì… thật    thích một chút.】
 
【Bạn đừng  cho cô    ? Chẳng lẽ tối qua  biểu hiện quá rõ ?】
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muoi-nam-oan-gia/chuong-4.html.]
 
【  bảo  nên hát “Ngày Nắng” .】
 
【Vậy rốt cuộc bạn là ai?】
 
Đọc đủ các dòng chữ dày đặc ,  cuối cùng cũng  cơ hội,  mỉm  gõ:
 
【 là  của mười năm .】
 
Lần  Trì Trú trả lời như chớp:
 
【Này bạn, ai cho phép bạn  thế, bộ  trả lời  đủ thành thật ,  bạn  coi  là thằng ngốc?】
 
 liền vứt một tấm selfie của “Trì Trú mười năm ”.
 
Ban đầu Trì Trú vẫn  tin, còn bảo đó là AI.
 
 tiếp tục gửi thêm vài tấm ảnh khác chụp từ nhiều góc, cuối cùng   mới chịu tin.
 
Sau khi đắn đo mãi, Trì Trú vẫn  nhịn , hỏi thẳng:
 
【Vậy giờ  và Thẩm Khinh Mạch… như thế nào ?】
 
Ha,    thể để    sự thật liền chứ, nên cố tình  mập mờ.
 
【Cô   kết hôn,  cũng  kết hôn.】
 
Trì Trú lập tức hoảng, gửi cho  một tin nhắn thoại.
 
 còn  kịp chuẩn  tâm lý thì giọng gào  của    văng vẳng trong điện thoại.
 
Nghe xong  thấy như tai   lăng mạ.
 
【Làm ơn đừng gửi tin nhắn thoại cho  nữa,  thấy giọng  như    khó chịu vô cùng.】
 
Trì Trú  những  , còn tiếp tục dùng tin nhắn thoại tấn công .
 
“Cậu   ? Chẳng  chúng    cùng một  ?”
 
“Mắc gì cứ chửi  ?.”
 
“Cậu thật vô dụng, cả mười năm trời vẫn  theo  Thẩm Khinh Mạch,  chửi  bộ  đúng ?”
 
Với việc  là kẻ thù của   nhiều năm,   hình thành phản xạ  điều kiện.
 
Hễ cứ  thấy   chửi, dù là   đang mắng chính bản  nhưng  vẫn lập tức đáp trả  chậm một nhịp.
 
【Cậu còn dám   , là ai cả ngày cứng miệng  dám thổ lộ.】
 
【Ai   hát bài đó cho ai  chứ,  chữ “thích”  là khó lắm .】
 
【Nếu   do  để nền tảng quá tệ,     theo ?】
 
Trì Trú vẫn tỏ  cực kỳ   phục.
 
“Biết  lúc trẻ tính cách  vấn đề thì  sửa chứ,  mà mấy chục năm trôi qua  vẫn  tiến bộ chút nào ?”
 
“Thảo nào Thẩm Khinh Mạch  thích  cũng  thích .”
 
“ mà, bây giờ cô  là vợ của ai,  ai  hơn    ?”
 
Nói đến đây giọng   càng cao, như chính  cũng  kích động.
 
  bỏ qua, đập  ngay: 
 
【Cậu xem     hơn    gì.】
 
【Ít  Thẩm Khinh Mạch thích  đó.】
 
Không    câu đó    tổn thương quá sâu , Trì Trú một hồi lâu chẳng trả lời.
 
Lâu đến nỗi  bắt đầu lo lắng     quá.
 
Đang định sửa  thì bỗng trong khung chat nhảy  một câu:
 
【Vậy… cô  bây giờ  hạnh phúc ?】
 
  con trỏ nhấp nháy trong hộp chat, chợt lặng  một thoáng.