Chương 5
 
Từ lúc      sẽ kết hôn với Trì Trú đến nay, đây là tin nhắn khiến  chấn động nhất.
 
Bởi vì nó dường như  đầu tiên cho  thấy rõ sự thận trọng trong tình cảm mà   dành cho .
 
Thấy   trả lời, Trì Trú bắt đầu tự lẩm bẩm:
 
【Nếu bây giờ cô  hạnh phúc,    thể tha thứ cho việc   đến  với cô .】
 
【Dù  thì chuyện cô   thích , bất kể mấy chục năm trôi qua, bất kể là   , đều chẳng  gì .】
 
 và Trì Trú quen  từ nhỏ, đến cấp hai thì bắt đầu trở mặt.
 
Suốt ngần  năm, trong mắt    mãi là cái dạng cà lơ phất phơ, đáng ghét,   nghiêm túc.
 
  bao giờ nghĩ rằng   sẽ   những lời .
 
Trong sâu thẳm lòng , dường như  thứ gì đó bắt đầu nảy mầm.
 
Thấy Trì Trú   vẻ  buông xuôi,  lập tức đổi giọng:
 
【Ý  là gì?  liên lạc với      để biến  thành nam phụ si tình, cao thượng nhường .】
 
【 là   tranh,  giành.】
 
【Lần   nhất định  theo đuổi Thẩm Khinh Mạch cho bằng .】
 
Bị mấy lời  châm ngòi, Trì Trú lập tức bùng lửa.
 
Một lèo gửi cho  cả chục cái sticker.
 
Khí thế rừng rực.
 
 rừng rực cái gì thì chính  cũng  rõ.
 
Mọi chuyện dần  theo hướng ngoài tầm kiểm soát.
 
 cũng chẳng hiểu tại    bắt đầu giúp Trì Trú theo đuổi… chính .
 
Đến khi kịp nhận     cái gì thì tất cả  muộn .
 
 gửi  bộ đoạn chat cho “ của mười năm ” và  thu về một tràng  vô tình của cô .
 
Trong khi đó, Trì Trú của mười năm   tỏ vẻ  phục.
 
“Thằng nhóc  đúng là  đỏ. Lúc  của   gì  điều kiện  như .”
 
“Được chính đối tượng thầm mến hướng dẫn cách theo đuổi, cái  khác gì trực tiếp ở bên  chứ.”
 
“Cuối cùng thì chỉ    nếm hết nỗi khổ của việc thầm mến.”
 
Quả nhiên, con   vẫn chẳng thể đồng cảm với chính    .
 
Trì Trú nhờ   giúp sức mà hớn hở đăng lên một bài Weibo:
 
【 của mười năm  sẽ giúp  cùng  theo đuổi Mạch Tử,   dự cảm   chắc chắn sẽ thành công.】
 
Bên , bình luận  là chửi   thần kinh:
 
【Xong ,  thêm một  điên.】
 
【Thay vì tin là  của mười năm  thì chi bằng tin  chính là Tần Thủy Hoàng.】
 
【 bắt đầu tò mò xem rốt cuộc Mạch Tử là thần thánh phương nào, mà khiến chủ blog biến thành bộ dạng ngốc nghếch như thế.】
 
【Ông  nào mà bất nhân quá, thấy chủ blog si tình   mà dùng thủ đoạn vụng về như  để lừa   nữa, mà chủ blog  tin thật mới ghê.】
 
Giữa một loạt bình luận mắng chửi,  một câu khiến  chú ý:
 
【Có  chỉ   thấy lạ ? Anh trai thầm mến rõ ràng thích Mạch Tử đến , tại  cuối cùng    ngõ cụt, trở thành kẻ thù với Mạch Tử?】
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muoi-nam-oan-gia/chuong-5.html.]
Không chỉ  đó tò mò, mà chính  cũng  tò mò.
 
  một điều chắc chắn là, tất cả đều do Trì Trú khởi đầu.
 
…
 
Một buổi chiều bình thường,   đột nhiên đỏ bừng mặt, gồng nửa ngày mới thốt  một câu:
 
“ ghét .”
 
Kể từ đó, cuộc chiến nhiều năm giữa  và   chính thức khai màn.
 
 chụp màn hình bình luận  gửi cho Trì Trú.
 
Giọng    phần sa sút:
 
“Chẳng   nên hiểu … khi  ý thức    tình cảm khác thường với Thẩm Khinh Mạch,  hoảng loạn, vội vã gói gọn nó  phạm trù ghét bỏ.”
 
“ trong lúc đấu khẩu với cô ,  dần dần mới nhận   thích cô , thì  muộn mất .”
 
Giọng điệu đầy hối hận của Trì Trú vang vọng trong căn phòng.
 
Âm thanh trầm thấp gõ mạnh  vành tai .
 
Tim  đập dữ dội ngoài tầm kiểm soát, như  một đáp án đang phá kén trồi lên.
 
Những chuyện vụn vặt  ghi trong Weibo của Trì Trú liên tục hiện lên trong đầu .
 
Dù  bao giờ cố ý ghi nhớ, nhưng chúng vẫn khắc sâu khó quên.
 
Khoảnh khắc ,  chợt bừng tỉnh, dường như  cũng  mắc  cùng một sai lầm như Trì Trú.
 
 bày tỏ ý nghĩ  rùng rợn  với “ của mười năm ”, cô  mỉm  hài lòng.
 
“Cậu vẫn hơn  một chút.  mất gần mười năm mới nhận  tình cảm của , còn  chỉ mất  một tháng.”
 
Nghe , Trì Trú ở mười năm  tức tối  mặt.
 
“Ý gì thế? Cậu  là  và tên đó  cùng thầm mến  ?”
 
“Hay là cái tên Trì Trú đó  mượn luôn vận may của  ?”
 
“Trước ngọt  đắng, hóa  là tuổi trẻ thì ngọt, tuổi già như  thì khổ .”
 
Cậu  lảm nhảm nửa ngày, càng  càng bực .
 
“ của mười năm ” đành  cúp máy để  dỗ dành  .
 
Hai  cứ mải mê ân ái, chẳng quan tâm đến tình trạng của  và Trì Trú  .
 
Cho tới khi Ôn Nghênh  chơi về và bắt đầu hỏi han về Trì Trú.
 
 thề là khi  đến cái tên  ,  chỉ giật  một giây, ngoài  cũng  khác thường lắm.
 
 Ôn Nghênh chỉ cần một cái khoảnh khắc đó là đủ để khẳng định rằng giữa  và Trì Trú  điều gì đó.
 
Bị cô  tra hỏi liên tục,  đành thú nhận rằng  lẽ  thích Trì Trú.
 
Cô   lấy  ngạc nhiên chút nào.
 
“Cái gì mà mới mẻ,  phát là  hai  thích  .”
 
“Không    hai  mù .”
 
“Chứ   từng thấy ai lúc nào cũng mang   ghét treo ngoài của miệng như thế”
 
“Mỗi mười câu   với  thì chắc  một câu nhắc tới Trì Trú,   riết cũng phát mệt.”
 
Bị    bắt đầu nghi ngờ bản .
 
“Thật sự rõ ràng thế ?”