Chương 6
 
Ôn Nghênh liếc   đáp: “Mà cũng  đấy. So với Trì Trú thì  còn…  lắm .”
 
“Đôi mắt Trì Trú chả khác gì dán hết lên  .”
 
“Theo mấy nguồn tin đặc biệt,   khi   hát bài Ngày Nắng, trong mấy phút đó      cả chục .”
 
Ôn Nghênh càng  càng hăng.
 
“  ngờ   tự nhận .  còn tưởng  mười năm nữa mới  dự đám cưới của hai  chứ.”
 
Cô  đoán gần như  sai.
 
Ôn Nghênh đang tính tiếp tục trút giận thì tiếng chuông video  điện thoại  vang lên.
 
Cô  vô ý cầm lấy máy giúp   lỡ bấm nhấc máy.
 
Hình ảnh hiện lên màn hình.
 
Ôn Nghênh  rõ  trong đó liền như  phản bội,  sang   với bộ mặt đau đớn.
 
“Thẩm Khinh Mạch,   mà  lừa dối ? Cậu với Trì Trú ở với  mà   với  ?”
 
  cô  ngơ ngác: “  ở với   .”
 
“Nói láo nữa,    mặc áo choàng tắm video call với  , thế mà còn bảo  ở với ?!”
 
Cô  định áp màn hình  mặt  thì  thấy trong khung hình xuất hiện một .
 
Một  y hệt .
 
Ôn Nghênh sững  hẳn một phút,  run rẩy : “Chắc  thấy ma .”
 
 giờ mới nhận  ai gọi.
 
Quả nhiên  gọi là “ của mười năm ” và Trì Trú, cả hai đang   tình tứ đến mức rạng rỡ.
 
Ôn Nghênh mất nửa tiếng đồng hồ mới tiếp nhận  sự thật rằng   thể liên lạc với chính  của mười năm .
 
Cô   hai   màn hình, mặt đầy mong chờ,  thẳng:
 
“Hai   thể hôn  một cái ? Coi như cho  xem .”
 
Cô   thực sự hiểu  bản    cái gì  ?!
 
 vội nhào tới bịt miệng cô .
 
Dù  trải qua sóng to gió lớn, nhưng hai  sắp ba mươi  màn hình vẫn  câu  quá trực diện  dọa đến sững cả .
 
 lườm Ôn Nghênh một cái thật gắt, cô  mới chịu ngậm miệng.
 
Sau đó cô   hớn hở hỏi  và Trì Trú rốt cuộc   mà đến  với .
 
Khi   hai  lãng phí tận mười năm, cô  lập tức ném cho Trì Trú một cái  khinh bỉ:
 
“Thật đúng là chỉ  mã thôi, tốn tận mười năm mới theo đuổi   .”
 
“Mười năm lợn cái còn  leo cây , đúng là quá kém cỏi”
 
Khóe môi Trì Trú của mười năm  giật giật:
 
“Được  đó, quá đủ . Khi  và Mạch Tử cưới , câu    lặp  lặp  tám trăm  .”
 
“Sao nhiều năm trôi qua vẫn chẳng  đổi gì.”
 
Lời  thành công chọc giận Ôn Nghênh.
 
“Cậu  thái độ gì ? Tin ,  lập tức cản phiên bản mười năm  của  tỏ tình luôn.”
 
“Cản , cản nhanh ,  còn mong lắm đấy.”
 
Nhìn vẻ mặt dửng dưng của Trì Trú, cuối cùng Ôn Nghênh cũng ngộ :
 
“Hóa    ghen với cả chính  của mười năm .”
 
“Xin  nhé,  đây cố tình  để  toại nguyện đấy.  sẽ ngay lập tức ghép đôi hai  họ để tức c.h.ế.t  .”
 
Cả hai cứ lời qua tiếng , cãi  om sòm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muoi-nam-oan-gia/chuong-6.html.]
 
Lúc đó  mới thật sự hiểu thế nào mới gọi là “oan gia đối đầu”.
 
Không khí hỗn loạn đến mức mất kiểm soát.
 
  nhanh tay tắt cuộc gọi video mới ngăn  cuộc đại chiến .
 
Để tác hợp  và Trì Trú, Ôn Nghênh còn trực tiếp tổ chức hẳn một buổi tụ tập.
 
Mà chuyện   khiến Trì Trú hết sức hài lòng.
 
Trì Trú vốn tỏ  ngạo nghễ, nhắn tin riêng cho  bảo sẽ trổ tài một phen.
 
Kết quả   thấy ,   liền cúi gằm mặt,  dám ngẩng lên, chỉ loạn xạ nhắn tin cầu cứu “chính  của mười năm ”.
 
  dáng vẻ đó liền cố ý nhắn :
 
【Liều một phen , xe đạp hóa mô tô,  là  tỏ tình luôn hôm nay .】
 
Mắt Trì Trú trừng to như sắp rớt .
 
【Hôm nay?!】
 
【Cậu  đùa chứ.】
 
【Có  vì   theo đuổi  Mạch Tử nên định kéo  xuống nước cùng ?】
 
Tên  đôi lúc cũng khôn  phết.
 
 và Trì Trú cứ nhắn qua nhắn  sôi nổi, nhưng rơi  mắt Ôn Nghênh thì chẳng khác gì hai kẻ nghiện điện thoại nặng, thấy crush thì liền chui đầu  đà điểu thích cắm đầu.
 
Cô  sốt ruột đến phát cáu, lập tức kéo cả  lẫn Trì Trú  chơi trò chơi.
 
Không  từ  lôi  hai cái máy đo  dối đặt ngay lên bàn.
 
Rồi chỉ mặt gọi chúng  thử .
 
Trong mắt   liền lóe lên ánh sáng hóng hớt.
 
Chúng   ép như vịt lên thớt, chẳng còn cách nào ngoài đưa tay đặt .
 
Trong mắt Ôn Nghênh thoáng hiện tia ranh mãnh.
 
 chợt  dự cảm .
 
Quả nhiên, giây tiếp theo, giọng cô  vang bên tai:
 
“Cậu luôn  bọn  ghép cặp  với Trì Trú, thậm chí còn  fanfic về hai , đúng ?”
 
Xung quanh lập tức bùng nổ, cả phòng náo động.
 
Ngoại trừ Trì Trú vẫn ngơ ngác, tất cả đều mang nét mặt  rõ từ lâu.
 
 cứng họng, đành  gật đầu nhận.
 
Máy đo  dối  sáng.
 
Ôn Nghênh tất nhiên  chịu bỏ qua.
 
“Không chỉ , mà  còn từng  , đúng ?”
 
Tiếng hò reo càng lúc càng lớn.
 
Ánh mắt Ôn Nghênh dán chặt lấy , khiến lòng bàn tay  đổ mồ hôi lạnh.
 
Cuối cùng,  đành liều, gật đầu thừa nhận.
 
Chuyện  thật sự  thể trách .
 
Phải trách là tại    quá .
 
Hay đến mức  lén  cũng là lẽ thường tình.
 
Ôn Nghênh chỉ bằng hai câu hỏi  đẩy bầu  khí lên cao trào.
 
Sau khi nhận  câu trả lời  ý từ , cô  cuối cùng cũng dồn sự chú ý lên  Trì Trú.
 
Cậu  khẽ nuốt nước bọt, yết hầu giật một cái, cả  căng thẳng chẳng khác nào con cừu chờ   thịt.