Mượn Âm Thọ - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-10-23 09:54:46
Lượt xem: 1,323
Ông nội bệnh nặng, chẳng còn sống bao lâu, bèn nghĩ cách vay mượn tuổi thọ.
Con trai dùng để nối dõi tông đường, còn con gái, đương nhiên là để nối mạng cho ông.
ông ngờ rằng, vốn còn là dương thế nữa.
Vay mượn tuổi thọ từ , chỉ thể vay thành âm mà thôi.
1
Lúc nhận điện thoại của , đang lựa chọn quan tài cho chính .
Bảy ngày , đột tử ngay bàn việc.
Theo đúng quy trình, lẽ quỷ sai dẫn độ xuống địa phủ. do dạo xuống quá đông, quỷ sai bận xuể, nên chỉ đưa cho một tấm thẻ chờ đầu thai, bảo hai mươi ngày đến điểm luân hồi tại địa phương để chờ sắp xếp.
Cũng may, c.h.ế.t đột ngột, chuyện trần thế còn sắp xếp thỏa, giờ đủ thời gian .
thời gian cũng để thăm cái lão già c.h.ế.t tiệt .
Cuộc gọi của chính là về nhà cũ, mặt ông nội cuối.
Thật lòng mà , cái cuối kéo dài ba năm . Năm nào cũng ầm ĩ một trận, yêu cầu tất cả con cháu mặt đầy đủ, cuối cùng cũng thấy ông xuống .
mở miệng từ chối, nhưng chịu buông tha, còn cái điều nếu về, bà sẽ đến tận nơi tìm . Bà đối với cha và ông nội thì luôn răm rắp lời, nhưng khoản uy h.i.ế.p thì thành thạo vô cùng.
Không đôi co thêm nữa, đồng ý ngày mai sẽ đến gặp mặt cuối . Dù thì cũng chắc chắn là cuối, ông cuối cùng, thì cũng là cuối cùng.
2
Ngôi nhà cũ vẫn như xưa, âm u, khiến thấy khó chịu.
là đến đúng giờ, giường ông một đám đông nghịt đó.
Ba bác dẫn theo cả gia đình đang tranh thể hiện lòng hiếu thảo với ông, còn đám con cháu thì sốt sắng đến .
một vòng, thiếu mất một , con gái của bác Ba.
Lẽ nào, cô cũng mất ?
Trên tay bỗng truyền đến một cơn đau nhói, kéo suy nghĩ đang bay xa của trở .
cúi đầu móng tay của đang găm mu bàn tay xanh xao của , nhưng bà hề , chỉ ghé tai dặn dò: "Dung Dung, cha con dạo bận việc ăn qua , lát nữa con tìm cơ hội cha đến mặt ông thể hiện lòng hiếu thảo ."
Thấy trả lời, bà nhấn mạnh giọng: "Đừng như khúc gỗ mục thế, một câu cũng nên lời, đến cuối cùng chẳng tranh cái gì ! Học hỏi họ cả của con !"
về phía tấm gương mà , điện thoại gõ lách cách, thỉnh thoảng ngẩng đầu lên đáp lấy lệ một câu, nhưng ông nội vẫn nở nụ mãn nguyện, vẻ mặt như thể đứa cháu nhất định sẽ nên nghiệp lớn.
Mẹ vẫn rõ tình hình, cho dù khéo ăn đến , ông nội cũng sẽ bao giờ để tâm đến .
"Dung Dung cũng đến , mau đây, để ông xem nào!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muon-am-tho-xbsc/chuong-1.html.]
Người đàn ông già nua giường bệnh trông hiền từ, vẫy tay với .
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Hử? Lão già c.h.ế.t bằm lên cơn gì ?
Mẹ thì mừng như điên, đẩy mạnh một cái, loạng choạng bước đến giường.
Ông nội từ xuống một lượt, vô cùng hài lòng: "Dung Dung cũng lớn thành thiếu nữ , trông khỏe mạnh lắm, ! Tốt!"
Ánh mắt đầy tử khí của ông dính chặt lấy một cách ghê tởm, thể chịu nổi.
3
khẩy một tiếng: "Làm khỏe bằng ông ạ, quan tài chuẩn ba năm mà vẫn dùng tới."
Trong phòng bệnh nhất thời im lặng, đều sững sờ lời của .
Bác cả phản ứng nhanh nhất, xòa cho qua chuyện: "Ha ha, con bé Dung Dung thật đùa."
còn định thêm, trực tiếp kéo , cảnh cáo năng lung tung nữa.
Bên tai là những lời nịnh hót của khác, chán ngắt, nhịn mà ngáp một cái.
Giờ thăm bệnh sắp kết thúc, ông nội đột nhiên gọi , lấy một chiếc hộp từ đầu giường đưa cho , là quà tặng .
nhận, vô sự mà ân cần, gian thì cũng là trộm, dính dáng chút nào đến lão già .
Mẹ vội vàng nhận lấy, quên mắng : "Xem ông đối xử với con thế nào kìa, đừng bậy nữa!"
Sắc mặt ông nội trầm xuống: "Vợ thằng Tư, món quà ông tặng cho Dung Dung, con nhận gì?"
Mẹ ngượng ngùng đưa chiếc hộp cho , dám thêm gì nữa.
Ông nội sang , trở nên hòa nhã: "Bên trong là chuỗi Bồ đề ông cầu từ Đại sư, khai quang, thể bảo vệ bình an, con luôn mang theo bên , giữ gìn cẩn thận."
nhét bừa túi, gật đầu, chỉ mau chóng rời .
Đi đến cổng bệnh viện, thím Ba vốn im lặng cả ngày bỗng nắm lấy tay , lẩm bẩm ngừng: "Con cẩn thận, cẩn thận..."
Cẩn thận? Cẩn thận cái gì?
"Bà điên , gì nữa!" Bác Ba kéo thím Ba , sang xin : "Xin cháu nhé Dung Dung, từ khi chị họ cháu xảy chuyện, bà cứ lẩm bẩm như thần kinh, cháu cần để ý ."
Mẹ cũng đuổi kịp: "Không Ba, mau đưa chị dâu về ."
Đợi họ xa, sắc mặt trở nên khó coi: " là xui xẻo, con tránh xa nhà họ một chút, con gái nhà đó c.h.ế.t quang minh chính đại ."
đáp lời , cứ thế bỏ , mặc kệ bà la lối ở phía .
cần rời khỏi nơi thị phi , để sắp xếp suy nghĩ.
Ba năm nay, trong đám con cháu năm nào cũng c.h.ế.t bất đắc kỳ tử, mà là con gái, thật sự chỉ là trùng hợp thôi ?