Mượn Âm Thọ - Chương 81

Cập nhật lúc: 2025-09-08 05:32:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vương Linh cầm chiếc lọ về phía . Ta lập tức bước lên mặt Phương Na Na, cảnh giác nàng. Cuối cùng, Vương Linh đặt chiếc lọ tay , đó nhỏ giọng : "Ba hồn của tên tiểu tử ở trong . Ai bảo dám động chạm bất kính với , vốn dĩ chỉ định cho một bài học, tính bốn, năm ngày nữa mới thả ba hồn của về, nào ngờ đến tìm nhanh đến thế."

Ta chiếc lọ trong tay, cộng thêm những lời Vương Linh , chút sững sờ, chẳng rốt cuộc Vương Linh đang gì?

Nàng đang đùa giỡn ?

Ta Vương Linh, bởi lẽ chẳng rõ rốt cuộc nữ nhân đang dối .

cảm thấy, dường như Vương Linh lừa . Trầm ngâm một lúc lâu, Vương Linh, hỏi: "Bên trong , thật sự là ba hồn của Lưu Kiệt ?"

Vương Linh lấy một điếu thuốc , châm lửa, hút một , khói thuốc lượn lờ bay , gương mặt nàng hiện lên nụ khó hiểu.

"Người mở xem thử thì khắc thôi mà?"

Nghe , hít sâu một , đó cẩn trọng xé đạo phù chú miệng lọ . Ngay lập tức, một làn khói xanh lượn lờ bay từ trong lọ, đó thấy một bóng mờ ảo hiện hữu trong căn phòng.

Chính là Lưu Kiệt, nhưng thần sắc vẻ mơ hồ bất định, bởi vì chỉ ba hồn, thiếu mất bảy vía, tất nhiên sẽ là như . Ta vội vàng lấy con búp bê rơm, điểm nhẹ lên mi tâm Lưu Kiệt. Ngay lập tức, hồn phách Lưu Kiệt tức thì nhập con búp bê rơm.

Xem Vương Linh lừa , tuy rằng thể dùng cách nào đó để đổi dung mạo, nhưng thứ như hồn phách thì thể nào đổi . Tình hình hiện tại, tự nhiên thể minh chứng tất cả.

Mèo Dịch Truyện

Ta Vương Linh, tuy rằng vẫn thể thấu nữ nhân , nhưng ít nhất hiện tại đạt mục đích, tìm ba hồn của Lưu Kiệt .

"Cô Vương, thật thất lễ, là bằng hữu của sai , mặt xin nàng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muon-am-tho/chuong-81.html.]

như những gì Vương Linh , nàng đoạt ba hồn của Lưu Kiệt là bởi động chạm bất kính với nàng, khiến nàng phật lòng. chuyện cũng chẳng đến mức dồn đường cùng, bởi ý của Vương Linh là, mấy hôm nữa nàng sẽ thả ba hồn của Lưu Kiệt về.

Có lẽ nàng cũng ngờ tìm đến nhanh đến thế. Dù thì với tình trạng của Lưu Kiệt lúc đó, nhà chắc chắn sẽ nghĩ trúng độc rượu vì uống say, đó đưa đến y quán.

Đến lúc đó, y quán sẽ truyền dịch dùng thuốc bổ gì đó, Lưu Kiệt cũng sẽ chết. Chỉ cần trong vòng bảy ngày, ba hồn trở về thể xác, sẽ tỉnh .

"Không , tên tiểu tử hai bằng hữu như các , chắc chắn sẽ c.h.ế.t , về !"

Lúc , Vương Linh dậy, đó uống cạn chỗ rượu còn trong ly. Chứng kiến , gật đầu, dẫn Phương Na Na rời khỏi nhà Vương Linh. Thật tình mà , bản cũng chẳng ngờ chuyện thuận lợi đến nhường .

Khi đặt chân đến đây, liệu những chuyện tồi tệ nhất, ngờ việc thuận lợi hơn vẫn tưởng. Phải chăng tất cả những rắc rối đều do Lưu Kiệt tự chuốc lấy? Vừa bước khỏi ngôi nhà bốn gian, Phương Na Na bên cạnh thở dốc ngừng, thấy , vội hỏi nàng chuyện gì.

Phương Na Na đầu ngôi nhà bốn gian, , cất tiếng hỏi: "Ngươi thấy Vương Linh quá đỗi đáng sợ ư?" Nghe nàng hỏi, ngớ . Ban nãy, đúng là khí thế tỏa từ Vương Linh khiến khiếp vía, song nàng minh bạch sự, tất cả đều do Lưu Kiệt mà , nàng chỉ đoạt ba hồn phách của y thôi.

Phương Na Na kể với rằng, nàng luôn cảm thấy ngột ngạt đến khó thở khi ở trong phòng Vương Linh. Ta mỉm đáp: "Vương Linh ắt hẳn hạng tầm thường, cảm thấy áp lực khi cận kề như nàng là lẽ dĩ nhiên. Hơn nữa, thể khinh suất đoạt ba hồn phách của kẻ khác như , quả phàm nhân, ắt hẳn là một cao thủ ẩn ."

Dẫu thì, điều cốt yếu bây giờ là chúng đoạt ba hồn phách của Lưu Kiệt, đây mới là mấu chốt. Ta và Phương Na Na vội vãn xe ngựa rời khỏi khu phố cổ xưa. Sau khi về đến nhà Phương Na Na, lấy con búp bê rơm , áp sát ấn đường của Lưu Kiệt.

Một lát , cạy mi mắt Lưu Kiệt kiểm tra, phát hiện tam hồn an vị. Hai ba khắc , Lưu Kiệt sạp từ từ mở mắt, lờ đờ dậy, đăm chiêu và Phương Na Na.

"Đây là nơi nào?"

Rõ ràng Lưu Kiệt vẫn còn mơ hồ, dẫu thì tam hồn mới trở về. Ta bảo Phương Na Na giải thích cho y , một lúc , Lưu Kiệt mới vỡ lẽ. "Ta cứ ngỡ nữ nhân dễ dàng lừa gạt đến thế, hóa toan cướp đoạt hồn phách của ?"

Nghe xong lời giải thích, Lưu Kiệt sôi sục căm phẫn hành vi của Vương Linh, dáng vẻ y, hình như còn đến tận cửa nhà nàng mà loạn. "Thôi ! Thoát c.h.ế.t trong gang tấc thì nên giữ lấy bổn phận mà an . Nàng đoạt mạng ngươi, e là ngươi còn chẳng rõ c.h.ế.t bởi lẽ gì ."

Loading...