Tần Noãn suy tư, “Lúc nãy em thấy đang gì đến tập đoàn Viễn Thương và trò chơi bản quyền, đúng ạ?”
Cố Ngôn Thanh trả lời.
Tần Noãn nghiêng đầu , “Tại tập đoàn Đằng Thuỵ giúp đỡ ạ?”
Cố Ngôn Thanh cân nhắc một chút, trả lời: “Anh thích khiêu chiến hơn, huống chi chuyện nhỏ còn thì , khiến mấy lão già ở tập đoàn Đằng Thuỵ tâm phục khẩu phục ?”
“Lần tiếp quản tập đoàn Đằng Thuỵ, nội bộ tập đoàn cũng trải qua một trận mưa m.á.u gió tanh. Đều là hành sự kiên quyết, thủ đoạn thực tế, cộng thêm sự giúp đỡ của ba em mới thể vững ở tập đoàn Đằng Thuỵ.”
“Anh cảm thấy đùa giỡn với những tâm cơ thủ đoạn là chuyện vô nghĩa, cũng theo lối xưa của . Cho nên chi bằng… mở một con đường riêng?”
Tần Noãn suy nghĩ một lát, gật đầu, “Cũng đúng, nếu như còn trẻ mà đạt thành công trong giới IT đủ để nhấn chìm bọn họ. Ít cũng khiến họ dám hành động thiếu suy nghĩ.”
Trong tập đoàn lớn, nội bộ nhân lực đen trắng lẫn lộn, giả thần giả quỷ đều , họ tin cái gì là thừa kế huyết mạch, họ chỉ tin tưởng năng lực việc.
Lúc Tần Minh Huy tiếp quản tập đoàn Viễn Thương cũng trải qua một trận chiến ? Nếu bạn thắng thì vị trí chủ tịch tập đoàn là của bạn, nếu bạn thua thì nó của khác.
“Cho nên —” Tần Noãn qua Cố Ngôn Thanh, “Anh giấu diếm phận của chủ yếu là sợ trong tập đoàn Đằng Thuỵ sẽ ngáng chân, đúng ạ?”
Thần sắc của Cố Ngôn Thanh vẫn bình tĩnh, tập trung lái xe, gì.
Tần Noãn thở dài một tiếng, “Anh mới hai mươi hai tuổi suy nghĩ nhiều như , Tần Hi trưởng thành nếu như năng lực, đường cũng chẳng dễ ?”
Cố Ngôn Thanh , “Cho nên bây giờ em tại hai bên luôn duy trì hôn sự của chúng ? Tần Lục kết thành thông gia, bất kể là đối với Tần Hi đều chuyện . Hai nhà luôn duy trì quan hệ thế gia mới thể đôi bên cùng lợi, chễm chệ vị trí thể đánh ngã.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muon-dua-vao-em/chuong-135.html.]
Trước đây, Tần Noãn từng nghĩ đến những chuyện , nhưng bây giờ cô hiểu.
“Vậy là dì Lục Tinh em con dâu của là vì tương lai của , còn ba em là vì Tần Hi… Thì từ đầu tới cuối, chuyện hôn sự mà ông nội em vẫn luôn nhắc nhở khi qua đời vốn liên quan lớn. Cũng thể là ông một phần bởi vì em, một phần là vì Tần gia.”
Khoé môi của Tần Noãn giật giật mấy , “Vậy em là cái gì đây? Công cụ thông gia giữa hai nhà ? Nếu như em thích khác, nhưng cuối cùng vẫn gả cho ư?”
“Cố Ngôn Thanh, nếu như những chuyện với em sớm hơn, em nhất định sẽ lĩnh chứng với !”
Cảm xúc của Tần Noãn đột nhiên kích động.
Cố Ngôn Thanh dừng xe bên đường, lúc vươn tay kéo cô thì cô né tránh.
“… Phong cảnh ở đây khá , em dạo một chút ?” Anh hỏi.
Tần Noãn trừng mắt , “Tại hôm nay với em những chuyện chứ?”
“Nếu , đợi em tự phát hiện hiểu lầm ý khác với em, sẽ hết đường chối cãi ?”
“Anh cãi cái gì hả?” Tần Noãn ngoài cửa sổ, đưa lưng về phía , đột nhiên ấm ức, “Từ lúc bắt đầu, em là con gái của Tần gia, dì Lục Tình còn lén mai chúng , chỉ em là ngu ngốc cái gì.
Cố Ngôn Thanh vòng qua mở cửa xe cho cô, vươn tay đến, “Lại đây, dẫn em dạo.”
Thấy cô vẫn cử động, Cố Ngôn Thanh thu tay về, cửa xe cô, ánh mắt dịu dàng, “Người của vốn lo lo mất thương trường lâu. mà đối với hôn sự của chúng , em đừng nên hiểu lầm thiện ý của nhé.”
“Anh cảm thấy là một phụ nữ đặc biệt. Tuy lòng , thủ đoạn, thể xem là dịu dàng, càng tính là lương thiện, nhưng tình cảm của dành cho em là chân thành. Nếu , phản đối chuyện với ba , thể một một đấu tranh, kiên quyết lựa chọn kết hôn với ba đây?”