Muốn Dựa Vào Em - Chương 150: Ngoại truyện 10

Cập nhật lúc: 2024-12-31 16:34:31
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Còn nhà chú hai của thì… Người là Ảnh đế [5] nha, hôn nhân giấu, thím hai là đại minh tinh, cho nên tạm thời họ ý định sinh con.

 

Chú Khâu Viễn càng khỏi tới, vẫn độc vui tính.

 

Cố Tần cảm thấy thể là vì chú Khâu Viễn cực kỳ thích ăn kẹo đường, cho nên ngọt ngấy các dì thích thì ?

 

Đếm tới đếm lui, Cố Tần chỉ một bạn là Tiểu Điền Điền thôi.

 

Hai họ là cùng một thuyền, cô đơn nha!

 

Haiz.

 

Cố Tần suy nghĩ , đó đảo mắt qua đang ghế salon, bên cạnh , tầm mắt của dừng bụng của dì Nam Khanh.

 

Dì Nam Khanh với là một mang thai , một mang thai .

 

Không lâu nữa thôi, sẽ hai bạn mới xuất hiện mặt .

 

Cố Tần giật hũ thạch trái cây của Tiểu Điền Điền đang mải xem TV, “Anh xem, trong bụng em và dì Nam Khanh là em trai em gái đây?”

 

Tiểu Điền Điền chậm tiêu, mắt em một hồi, : “Chắc là em gái, sinh cho một đứa em gái ?”

 

Cố Tần nhíu mày, “ thấy đưa em gái chơi phiền ? Mấy đứa con gái lớn cực thích luôn, dòm ẻo lả chết. Vẫn là em trai hơn, tụi thể bắt nạt bọn nó.”

 

Tiểu Điền Điền chằm chằm, “Cậu gì cơ?”

 

Cố Tần suy nghĩ, “Thật nếu là em gái, tụi vẫn bắt nạt con bé . con gái thích lắm, bắt nạt mới mấy sợ nó thôi.”

 

“…” Tiểu Điền Điền doạ tới mức rớt thạch trái cây, trừng mắt Cố Tần, “Mẹ là đứa trẻ nên mới để tới học tập , lầm ?”

 

Cố Tần lườm Tiểu Điền Điền một cái, “Vốn dĩ em là đứa trẻ mà!”

 

Tiểu Điền Điền thở dài, “Ba ba giỏi vờ vĩnh lắm, hổ phụ sinh hổ tử, chừng thằng con trai là cũng khác là bao . Di truyền gen luôn , cứu .”

 

Cố Tần: “…”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muon-dua-vao-em/chuong-150-ngoai-truyen-10.html.]

 

Buổi chiều, nhóm chú dì bác thím đến tặng quà cho Cố Tần đều về hết, chỉ còn Mục Lăng Thành tới phòng sách cùng Cố Ngôn Thanh để bàn công việc, còn Tần Noãn và Tưởng Nam Khanh phơi nắng trong vườn hoa, tuỳ ý trò chuyện.

 

Tiểu Điền Điền cũng trở về nhà , để một Cố Tần thôi .

 

Quản gia đưa cưỡi ngựa nhưng cảm thấy chẳng tí sức lực nào. Cậu tới vườn hoa, xuống bên cạnh Tần Noãn, đó một cuốn truyện, tiện thể hai lớn chuyện.

 

Ban đầu, Tần Noãn và Tưởng Nam Khanh về chuyện mang thai, nhưng , đó chuyển thành về Tưởng Nam Khanh và Mục Lăng Thành.

 

“Nghe chồng chị , em và Mục Lăng Thành từ bé là thông gia hả?”

 

Tưởng Nam Khanh ngẩn một lát, đáp: “ là ông của em và ông của từng ước định bằng miệng, khi đó em và còn đời. Hôn ước cũng toan tính gì hết, em và từ hồi cấp ba, chuyện em thể thành đôi với liên quan tới chuyện hôn ước quá nhiều.”

 

Tần Noãn suy nghĩ, “Dù nhiều ít thì nó cũng giống , đúng ? Hai đứa hôn ước, tự nhiên khi bên sẽ cảm giác diệu kỳ, nếu như hai đứa còn hợp thì tỉ lệ thành đôi sẽ cao hơn bình thường một chút nữa đấy!”

 

Tần Noãn , đột nhiên tâm huyết dâng trào, “Vừa bé con trong bụng chị và bé con trong bụng em cũng lệch tuổi quá nhiều. Hay là hai nhà chúng cũng hẹn một cái hôn ước ? Bây giờ tính , còn tương lai bọn trẻ đồng ý thì cứ để tụi nó quyết định, chừng tình cảm còn thêm đấy.”

 

Tiểu Cố Tần xong liền buông quyển sách xuống, “Mẹ , và dì Nam Khanh một sinh trai, một sinh gái ạ?”

 

Tần Noãn đáp: “Mẹ thích ăn cay, dì Nam Khanh của con thích ăn chua, khả năng một sinh trai, một sinh gái lớn nha.”

 

Tần Noãn dứt lời, Cố Ngôn Thanh và Mục Lăng Thành ở trong nhà sóng vai .

 

Tần Noãn , vẫy vẫy họ, “Hai cảm thấy ?”

 

Mục Lăng Thành xuống bên cạnh Tưởng Nam Khanh, đáp: “Chị dâu dễ dàng tặng tụi em một đứa con dâu, chuyện như tụi em còn đồng ý đây? Tụi em cầu còn nữa kìa.”

 

Mọi chỉ xem chuyện đùa thôi, cũng xem là thật. Sau sẽ khác, tự nhiên sẽ vứt cái gì gọi là hôn ước sang một bên.

 

Mùa xuân năm , Tưởng Nam Khanh lâm bồn, ngoài dự định mà sinh một bé gái.

 

Đi cùng ba đến bệnh viện để thăm bé con, trong lòng Cố Tần ghét bỏ.

 

Khát vọng em lâu đột nhiên biến một đứa em gái, thế là và Tiểu Điền Điền chỉ thể nương tựa lẫn tiếp thôi.

 

Trên đường tới bệnh viện, Cố Tần nhịn qua bụng của , trong lòng lo lắng: Không em cũng là em gái đấy chứ?

Loading...