Muốn Dựa Vào Em - Chương 170

Cập nhật lúc: 2025-01-03 11:15:11
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trên đường đưa Cận trở về nhà họ Cận, hai gì, mãi đến xe dừng ở cổng, Cận mới đưa mắt , bực , “Cho nên chuyện hai đứa kết hôn là giả, cố ý thăm dò mới là thật, đúng ?”

 

Cận Bùi Niên bà, hiếm khi nghiêm túc đáp lời, “ là con chứng minh suy đoán của một chút, nhưng con nhất định sẽ lấy cô , cho nên chuyện tính là gạt .”

 

Sắc mặt của Cận trầm xuống khó coi.

 

Cận Bùi Niên tiếp: “Vậy thời cấp ba, từng gặp cô ạ?”

 

“Mẹ, rốt cục năm đó gì với cô ?”

 

Thấy bà vẫn trả lời, Cận Bùi Niên khổ, “Dù , con cũng hình dung . Ngoài những lời dông dài vô khi với con mỗi lúc về nhà thì còn thể gì khác với cô đây?”

 

ơi, những lời từng với con khác nào như rạch d.a.o lên ạ? Năm đó cô bao nhiêu tuổi chứ? Chuyện của ba cô liên quan đến cô . Cô cũng là hại, thấy cô còn đủ khổ ?”

 

Mẹ Cận dừng một chút, đó thở dài, “Khi đó, con thương nặng nhập viện, sống c.h.ế.t rõ, trong lòng giận cho nên chuyện tương đối cay nghiệt. Tuy đó, từng suy nghĩ , cũng xin con bé, nhưng thế của con bé như quả thật thích hợp ở bên cạnh con.”

 

“Huống chi bây giờ, con bé là mẫu, đời sống riêng tư của nó , cho nên sẽ bình luận nó thế nào. nếu một ngày nào đó, chuyện g.i.ế.c của ba con bé lộ , con cưới con gái của kẻ g.i.ế.c sẽ ảnh hưởng đến danh dự của xí nghiệp Cận thị.”

 

Cận Bùi Niên : “Bây giờ thể so sánh với mười năm , khi vẫn là học sinh cấp ba, suy nghĩ còn chín chắn nên mới tập thể đả kích cô .”

 

bây giờ trong xã hội đều trưởng thành cả , con tin rằng thể phân rõ đúng sai. Cô vô tội, cũng là hại, đáng lẽ cô nên chịu những khổ cực chứ ạ!”

 

“Một tay ông nội thành lập xí nghiệp, phát triển nó như bây giờ. Địa vị của nó sẽ vì chuyện mà lung lay ? Sẽ ạ.”

 

“Đối với sự phát triển của xí nghiệp, chuyện của Nam Nam tính là ảnh hưởng gì. Tại ép cô hi sinh bản để đẩy con như thế?”

 

Mẹ Cận , thấm thía mở miệng, “Nếu con thể nghĩ thoáng hơn một chút, lấy một cô gái gia thế trong sạch về nhà hơn ? Lúc vì con bé mà chịu khổ nhiều như thế còn đủ con?”

 

Cận Bùi Niên , “Đã nhiều năm như thế trôi qua ạ, nếu con thể nghĩ thông thì bây giờ cần gì với những câu ?”

 

“Mẹ ơi, con cho con, nhưng đường do con chọn, và ba thể thử tiếp nhận cô , ? Coi như là… con xin đấy!”

 

Khoé mắt của Cận ánh lên nước. Bà đưa tay lau sạch, đó mở cửa xuống xe.

 

Nhìn theo bóng lưng của bà, Cận Bùi Niên hít sâu một lẩm bẩm, “Cảm ơn .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muon-dua-vao-em/chuong-170.html.]

 

Chẳng khi nào, sắc trời tối hẳn, bắt đầu tuyết rơi.

 

Cận Bùi Niên lái xe về nhà, đó là tới chung cư mà Chu Thịnh Nam đang ở.

 

Hành lang căn hộ nhà cô tối mịt, rõ ràng cô vẫn về, liền yên lặng chờ ở đấy.

 

Mãi đến mười hai giờ khuya, Chu Thịnh Nam đại diện lái xe chở về, khi tạm biệt xong, cô theo chiếc xe chạy xa mới lên lầu.

 

Lúc , càng lúc tuyết rơi càng nhiều, gió rét thổi mạnh, khiến cô lạnh thấu xương, xung quanh một bóng .

 

Chu Thịnh Nam lơ đễnh nghiêng đầu, chợt thấy xe của Cận Bùi Niên.

 

Anh mở cửa xuống xe, cách cô xa, ánh vàng mờ ảo của đèn đường phủ xuống gương mặt khôi ngô của , cộng thêm tuyết rơi, bả vai của nhanh phủ lên một tầng màu trắng.

 

Im lặng một lát, Chu Thịnh Nam vờ như thấy , trực tiếp lên lầu.

 

Cận Bùi Niên nhanh chân tới, một tay luồn qua nách cô, tay còn ôm đầu gối của cô lên.

 

Dưới chân của Chu Thịnh Nam mất điểm tựa, cả gấp lên, “Anh gì?”

 

“Dẫn em đến một nơi.” Cận Bùi Niên ôm cô xe, thắt dây an cho cô chốt cửa xe .

 

Thử mở cửa xe mấy nhưng , sắc mặt của Chu Thịnh Nam kém. Cô qua Cận Bùi Niên ở ghế lái, “Đã muộn như thế , còn dẫn ? Sáng sớm mai còn việc .”

 

Cận Bùi Niên qua, vươn tay khẽ vuốt tóc cô vài cái, cất giọng dịu dàng, “Em mệt thì nhắm mắt nghỉ một lát , đến nơi sẽ gọi em.”

 

Cảm giác sự đụng chạm của , cả Chu Thịnh Nam cứng đờ như chạm điện, lập tức nghiêng tránh né.

 

Máy sưởi trong xe mở đủ, cộng thêm hành động mập mờ của Cận Bùi Niên, khiến cô mất tự nhiên đầu , mặt cũng dần nóng lên.

 

Cận Bùi Niên gì nữa, chỉ tập trung lái xe.

 

Không khí trong xe yên tĩnh, Chu Thịnh Nam hiểu vì bản ngủ , giấc ngủ hiếm khi say như .

 

Cận Bùi Niên cũng gọi cô dậy.

Loading...