Muốn Dựa Vào Em - Chương 173

Cập nhật lúc: 2025-01-03 11:15:51
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giày vò lẫn như , qua nửa đêm mất .

 

Cận Bùi Niên đẩy mấy , cau mày , hề phản ứng.

 

Chu Thịnh Nam đẩy , nhưng vẫn cử động.

 

Chu Thịnh Nam cảm thấy đúng, thử sờ trán một cái, nóng đến rụt tay .

 

Vừa nãy hai ở nhà máy gần trường cấp ba cũ lâu, Cận Bùi Niên chỉ mặc áo len, còn áo khoác lông thì khoác cho cô, cho nên bây giờ phát sốt vì khí lạnh mùa đông.

 

“Bùi Niên?” Chu Thịnh Nam gấp lên, đẩy tiếp, “Anh sốt , đừng ngủ ở đây.”

 

Gọi , cô đành xuống xe dìu lấy .

 

Được cô dìu từ xe xuống, Cận Bùi Niên tỉnh hơn một chút. Anh nặng nề mở mắt cô, nhẹ nhàng cất giọng nhưng khàn, “Nam Nam…”

 

Chu Thịnh Nam đáp, chỉ dìu lên nhà.

 

Sau khi đỡ xuống giường, cô cởi giày đắp chăn cho , đó lấy thuốc hạ sốt trong ngăn kéo.

 

Mang nước ấm phòng ngủ, Chu Thịnh Nam đỡ dậy, “Anh uống thuốc , nếu như hạ sốt thì chúng bệnh viện.”

 

Cận Bùi Niên gắng sức dậy, nhận lấy nước và thuốc cô mang .

 

Chu Thịnh Nam thuận miệng : “Anh đấy, hơn nửa đêm còn kiên quyết đưa ngoài, để bây giờ chịu tội đấy!”

 

Cận Bùi Niên bình thường thích chơi thể thao nên sức khoẻ của luôn , hiếm khi đổ bệnh. một khi đau đầu và nóng sốt sẽ cực kỳ nghiêm trọng, cũng sốt của bao giờ mới khỏi.

 

Cận Bùi Niên uống thuốc xong, Chu Thịnh Nam đặt ly nước qua đầu giường, cất giọng hoà hoãn, “Anh mệt ?”

 

Cận Bùi Niên dựa lên đầu giường, bất động cô chằm chằm.

 

Chu Thịnh Nam đến mất tự nhiên, cúi đầu hỏi: “Nhìn gì chứ?”

 

Cận Bùi Niên đột nhiên mỉm , “Nếu sớm , bệnh như thì ở ngoài hứng lạnh sớm hơn, để cho bệnh .”

 

“…” Chu Thịnh Nam trừng mắt một cái, “Anh nhảm gì đấy? Nghỉ ngơi sớm .”

 

Nói xong, cô tắt đèn tủ đầu giường , đó dậy ngoài. Cận Bùi Niên phía đột nhiên giữ eo cô , hai tay vòng qua bụng cô, dần dần siết chặt.

 

Chu Thịnh Nam khựng , vội gỡ tay nhưng .

 

Cô thở dài, “Anh gì thế hả?”

 

Cận Bùi Niên : “Rõ ràng là em quan tâm , tại từ chối như ?”

 

Đáy lòng Chu Thịnh Nam run lên, im lặng một lát, cô lạnh giọng : “Buông !”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/muon-dua-vao-em/chuong-173.html.]

Cận Bùi Niên như thấy, chỉ hỏi: “Anh ngủ ở đây thì em bây giờ?”

 

Chu Thịnh Nam đầu, “Nếu tỉnh táo thì trả lời vấn đề bằng cách về nhà ngay bây giờ ?”

 

“Anh đau đầu, lái xe .” Cận Bùi Niên dán mặt lưng cô, ngữ điệu khe khẽ.

 

“…” Chu Thịnh Nam đẩy , đó giúp chỉnh chăn , “Vậy xuống mà ngủ cho .”

 

Đầu Cận Bùi Niên đau, khi xuống giường liền lười nhác cử động. vẫn cố gắng nâng mắt, hỏi cô: “Em ngủ ở ?”

 

“Không cần lo.”

 

Bất chợt, Cận Bùi Niên dậy khỏi giường, ánh mắt kinh ngạc của Chu Thịnh Nam, vươn tay ôm cô lên giường, đó tuỳ ý xuống, ôm cô lòng, “Ngày mai em còn đấy, ngủ .”

 

Bị ôm lấy, đầu óc Chu Thịnh Nam liền hoảng loạn. Cô đỏ mặt cắn răng gằn: “Cận, Bùi, Niên! ! !”

 

Giữa màn đêm tĩnh lặng, mở mắt cô, cất giọng miễn cưỡng vô tội, “Sao em?”

 

Chu Thịnh Nam chọc giận, lâu mới : “Anh thể bá đạo như !”

 

Sức lực của lớn, nếu như đang sốt cao thì Chu Thịnh Nam thật sự nghi ngờ giả bệnh ?

 

Bị ôm lấy, cô thể cảm nhận nhiệt độ nóng bỏng và nhịp thở dốc bình .

 

Cận Bùi Niên nhíu mày, nhắm mắt , ôm cô chặt hơn, “Nam Nam, lạnh…”

 

Chu Thịnh Nam cảm giác cả đang run rẩy.

 

Tức giận của cô tan , vươn tay sờ lên cái trán nóng hổi của , cô lo lắng giúp chỉnh chăn bất an hỏi: “Hay là chúng bệnh viện nhé?”

 

Nói xong, cô lên, Cận Bùi Niên ghì , cho cử động.

 

Chu Thịnh Nam ôm đến thở , cuối cùng, cô bất đắc dĩ : “Anh đừng ôm chặt như ? nữa.”

 

Cận Bùi Niên chậm chạp ngẩng đầu, an tâm, hỏi một câu, “Thật ?”

 

Chu Thịnh Nam mím môi, khẽ gật đầu, “Thật.”

 

Cơ thể vẫn luôn căng thẳng của lúc mới dần bình tĩnh . Anh nơi lỏng vòng tay nhưng vẫn ôm cô lòng, quyết buông .

 

Đầu của đau nặng, nhưng nỡ ngủ. Anh gác cằm lên vầng trán mát rượi của cô, nhẹ giọng gọi: “Nam Nam .”

 

“Sao ?”

 

Cận Bùi Niên , “Mấy năm nay mơ thấy ôm em thế nhiều . Nếu như chúng thể mãi mãi thế , mỗi ngày bệnh cũng hết.”

 

Sống mũi của Chu Thịnh Nam cay xè.

 

Cô chậm rãi nhắm mắt, “Anh mau ngủ .”

Loading...